.:.♥♥♥.:.Welcome to [C]reative [F]amily.:.♥♥♥.:.
Nếu bạn chưa phải là thành viên của WF, vậy thì bạn còn chờ đợi gì nữa??? Hãy đăng kí vào WF để có thể làm một member, bình luận, vote bài và tham gia các events của WF nhé~^.^~ Trong WF, tất cả chúng ta đều là một tác giả tài ba~^.^~
Còn nếu bạn đã là thành viên rồi, vậy thì đăng nhập thôi nào^^ Có nhiều điều mới mẻ đang chờ bạn ở WF đấy~^^~
.:.♥♥♥.:.Welcome to [C]reative [F]amily.:.♥♥♥.:.
Nếu bạn chưa phải là thành viên của WF, vậy thì bạn còn chờ đợi gì nữa??? Hãy đăng kí vào WF để có thể làm một member, bình luận, vote bài và tham gia các events của WF nhé~^.^~ Trong WF, tất cả chúng ta đều là một tác giả tài ba~^.^~
Còn nếu bạn đã là thành viên rồi, vậy thì đăng nhập thôi nào^^ Có nhiều điều mới mẻ đang chờ bạn ở WF đấy~^^~

.:.♥♥♥.:.Welcome to [C]reative [F]amily.:.♥♥♥.:.

Hãy để cho trí tưởng tượng của mình bay cao bay xa nhé ♥
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Have a Happy Day WF~^.^~
News & Announcements
Tài khoản:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động: :: Quên mật khẩu
  • Gallery & Others
[Tình cảm học đường] Này sói xám, tránh xa ta ra! - Yu Cherry [On going]
[Girl_loves_romance| Romance]Áo cưới [On going](Đã có chap 2)
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
[Teen fiction|K+] Tiểu Anh_Nhóc tì mới lớn[On going]
[Fic sưu tầm] Chàng trai ngọt ngào [Mễ Mễ Lạp]
[Romance, longfic|K]Chết!!!lỡ yêu rồi!!làm sao đây?[Crying girl|On going]
♥Cherry_Vô Kảm♥  
Girl_loves_romance  
♥Cherry_Vô Kảm♥  
Ank Ank Tiểu Thư  
♥Cherry_Vô Kảm♥  
shinichi_love_ran  

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tue Aug 28, 2012 4:36 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Tên tác phẩm: Tôi yêu em, bởi một lời nguyền?
Tên khác: Hell Angel
Tác giả: Cherry Yu or Cherry_Vô Kảm
Thể loại: bí ẩn, trinh thám, lãng mạn, hài hước, hành động,..
Rating: K
Cảnh cáo: không có

Casting:

1. Lý Băng Băng: 16 tuổi, lớp 10A trường cấp 3 Thánh Anh. Hoa khôi xinh đẹp như hoa, thông minh như Gia Cát, nghịch như quỷ. Là một nữ hoàng chạy nhanh như gió.

2. Lâm Vũ Phong: 16 tuổi, lớp 10A trường Thánh Anh. Thiếu gia nhà họ Lâm. Một "ác quỷ" đội lốt "thiên thần quyến rũ". Thứ muốn sở hữu: ...

3. Lâm Ánh Minh: 16 tuổi, lớp 10A trường Thánh Anh. Một "hoàng tử" dịu dàng nhưng bí ẩn. Không ai biết gì thêm về cậu, ngoài cái tên. Thứ muốn sở hữu: chưa có.

4. Lâm Ánh Nhật: 18 tuổi, lớp 12A trường Thánh Anh. Đại thiếu gia nhà họ Lâm. Một người có thể đứng trên đầu kẻ khác. Kiêu ngạo, đào hoa. Thứ muốn sở hữu: quyền lực.

Nhân vật phụ:

1. Lý Thế Nam: ba Băng Băng. Một nhà tiểu thuyết gia chuyên viết truyện trinh thám. Thông minh, nhạy bén.

2. Từ Minh Minh: mẹ Băng Băng. Một cộng tác viên tòe báo Phụ Nữ. Xinh đẹp như hoa.

3. Lâm Mưu Dị: ba Lâm Vũ Phong, Lâm Ánh Nhật. Một con người bí ẩn, tham vọng

3 con người, 3 tính cách khác nhau.
Cậu cả - thái tử điện hạ - kiêu ngạo.
Cậu hai dịu dàng.
Cậu ba tinh quái.
Nhưng họ có 1 điểm chung, đó là…
Liệu chuyện gì sẽ xảy ra nếu cả 3 chàng trai đều thích 1 cô gái, bởi 1 lời nguyền?
Họ sẽ chọn QUYỀN LỰC hay TÌNH YÊU???
Và cô gái sẽ chọn ai, hoặc 1 trong 3 người, hoặc không ai cả, bởi cô là…


P/s: fic này mình chỉ post trên zing forum và ở đây, thế nên mong các bạn chú ý, ai muốn post truyện sang web khác thì phải ghi đầy đủ thông tin tác giả (Cherry Yu) nhé!
Mong các bạn ủng hộ!!!








Được sửa bởi ♥Cherry_Vô Kảm♥ ngày Wed Aug 29, 2012 12:40 pm; sửa lần 2.
Tue Aug 28, 2012 4:47 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Link nhân vật ( kb zing me để thấy được ảnh nhân vật nhé: SONE Cherry xD vÔ kẢm ll pẤn DC ll )

Tôi yêu em, bởi một lời nguyền?

Đêm.
Đùng…Đùng…
Sấm bắt đầu vang lên…hãi hùng…
Bầu trời đêm đen sì…u ám…
Xoạch…
Đường chân trời chớp nhoáng thứ ánh sáng trắng…kì ảo…đáng sợ…
مم
Gió…lạnh lùng thổi…
Ào…Ào…
Mưa!
Một cơn mưa…xối xả…đổ ào ào xuống mặt đất…lạnh lẽo…tanh mùi máu tươi…
Trong đêm mưa gió bão bùng, dưới ánh sáng lờ mờ của những tia chớp…2 bóng đen đang hối hả chạy.
Họ chạy mãi…chạy mãi…rồi bị màn đêm nuốt chửng…

Chap 1.
Vol 1.


16 năm sau…
Đài Bắc, 7h sáng…

- Lý Băng Băng, con có biết bây giờ là mấy giờ không hả? - giọng 1 người phụ nữ vang lên trong căn phòng tràn ngập ánh nắng.

- Thôi nào mẹ! Con chỉ cần 5 phút để đến trường…Thay vì đứng đây và gọi con dậy, mẹ nên đi làm bữa sáng đi ạ! – cô bé nhỏ nhắn kéo tấm chăn lên quá đầu, nói bằng giọng ngái ngủ.

- Con đang nói cái gì vậy hả? Có định dậy không để mẹ biết đường? Đừng có nói với mẹ bằng cái giọng còn đang ngái ngủ đó!

- … - cô bé im lặng, 2 hàng mi khẽ rung, tiếp tục ngủ.

- Lý…Băng…Băng…- người phụ nữ chống hông, 2 mắt mở trừng trừng nhìn đứa con gái đang nằm ườn trên giường.

- Thôi mà em! Cứ để con nó ngủ thêm chút nữa đi, dù gì thì 7h30 mới vào học mà! - một người đàn ông bước tới, mỉm cười nhìn cô bé đang nằm thu lu 1 góc trên chiếc giường vẫn còn thơm mùi sơn. Đây là chiếc giường thứ…5 dành cho đứa con gái cưng của ông.

- Nhưng mà ông xã…

- Được rồi! Cứ để nó ngủ đi! Anh có chuyện muốn nói với em.

- Chuyện gì vậy?

- Xuống nhà đi!

………

Tách trà nóng bốc khói nghi ngút. Từ Minh Minh ngồi xuống ghế sofa giữa phòng, từ từ đưa ánh mắt tò mò, khó hiểu về phía chồng mình – Lý Thế Nam.
Tiếng đồng hồ quả lắc nhích từng giây nặng nề.
Đưa tay cầm tách trà, chậm rãi đưa lên miệng, húp 1 ngụm, Lý Thế Nam lén liếc vợ, vẻ mặt vẫn trầm ngâm như mọi khi.

- Có chuyện gì thì anh nói nhanh đi! - Từ Minh Minh có vẻ bồn chồn, bà nhìn chồng nói bằng giọng vội vã. Nhìn cái cách người đàn ông đối diện đưa tách trà lên, bà đã nghĩ ngay đến những gì chồng mình sắp nói.

- Em có nghĩ chúng ta nên nói cho Băng Băng biết? - đặt tách trà xuống, ông nhìn vợ bằng cặp mắt âu yếm.

- Không phải anh đang nói về… “chuyện đó”? – không ngạc nhiên, bà chăm chú nhìn chồng.

- Anh muốn biết ý kiến của em?

- Đừng!

- Tại sao? Băng Băng đã đủ lớn để hiểu tất cả.

- Không. Đừng đi quá xa! Em không muốn nhắc lại những gì đã qua.

- Em nghĩ nó sẽ gặp rắc rối? Hay em đang cố gắng ngăn chặn…

- Không. - Từ Minh Minh ngắt lời chồng, khuôn mặt bà đang tái nhợt đi. Bà đang lo sợ 1 điều gì đó. – Anh đừng nói gì cả! Tốt hơn hết là đừng nói gì về “chuyện đó” nữa.

- … - Lý Thế Nam im lặng, ông lo lắng nhìn vợ, khẽ thở dài – Anh nghĩ rằng chuyện gì đến cũng sẽ đến, vì vậy đừng cố trốn tránh làm gì…Có lẽ, đó là… định mệnh!

- Không. Đó không phải là định mệnh. Em sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu. Chắc chắn đấy!

- … - người đàn ông im lặng, bất lực nhìn người phụ nữ đối diện. Ông còn có thể nói được gì khi mà vợ ông đã kiên quyết như vậy? Nhìn ánh mắt hoảng loạn của bà, ông biết bà đang lo sợ, 1 điều gì đó chỉ 2 người mới biết.

- Good morning! - bỗng từ trên cao vọng xuống tiếng nói lanh lảnh của 1 cô gái. Rồi sau đó là 1 tiếng “soạt” kéo dài.

Ngạc nhiên, Từ Minh Minh quay qua nhìn về phía cầu thang. Bà im lặng, cặp lông mày chau lại. Cô con gái của bà đang… trượt từ trên cầu thang xuống.

- Thôi được! Dừng lại ở đây thôi! – Lý Thế Nam nói nhỏ.

- Lý…Băng…Băng…Sao…Sao con có thể…đu người từ trên đó xuống đây vậy hả? Con có phải là con gái không? Hả?

- Hello, Mom! – Băng Băng cười hớn hở, đưa tay lên làm dấu chữ “V”, miệng toe toét. Dường như không nhận thấy cái không khí căng thẳng vừa nãy, cô tinh nghịch chạy vào bếp, phớt lờ giọng nói sang sảng của mẹ.

- Sandwiches hả mẹ?

- Mẹ hỏi sao con không trả lời hả? Con có phải con gái không hả? - Từ Minh Minh tức giận quát. Bà thật sự không hiểu nổi đứa con gái trước mặt có phải con gái của bà không nữa.

- Mẹ đừng có càu nhàu như vậy chứ! – Băng Băng nhai nhóp nhép cái bánh Sandwiches kẹp xúc xích, mặt tỉnh bơ - Sẽ có thêm nhiều nếp nhăn đấy mẹ!

- Con…Ý con nói mẹ già hả?

- Con không có ý đó, là o mẹ tự nói đấy nhé! – cô nháy mắt tinh quái, đôi môi anh đào chu ra.

- Cái con nhỏ này…

- Ba… - Băng chạy ra sau bàn, ôm chặt lấy cổ ba, đôi mắt nâu ánh lên sự tinh nghịch. Hí hửng, cô nhìn mẹ chớp mắt.

- Ông xã, anh làm cái gì đi chứ!

- Lý Băng Băng… - ông mỉm cười, quay đầu sang nhìn cô con gái quý báu - Mấy giờ rồi con gái?

- 7h28 ba à. – cô gái nhỏ nhắn liếc mắt nhìn đồng hồ quả lắc treo trên tường, cảm giác hưng phấn vẫn còn đọng lại tong cái giọng nói ngọt ngào như kem bông của cô.

- Hay thật! Để xem con gái ba có trễ học không nhé!

- Ba à, làm sao mà… Khoan, 7h28… 7h28… - Băng cười nhạt, nhưng dường như sực tỉnh, cô lặp đi lặp lại câu nói vừa nãy của mình, rồi sau đó kinh ngạc hét toáng lên.

- AAA… Trễ…Trễ rồi!!! – cô đẩy ba ra, chạy xộc lại ghế, vội vã đeo cái ba lô lên vai.

- Chính xác là 7h29, con gái à. – Lý Thế Nam nháy mắt.

Như 1 mũi tên đã bắn khỏi dây cung, Băng Băng lao về phía cửa ra vào.
- Chào ba mẹ con đi học!

- …

- Hừm! – 1 nụ cười lo lắng nở trên đôi môi Từ Minh Minh - Với tính cách của nó, anh nghĩ xem, sẽ ra sao nếu nó biết tất cả?!

- …







Tue Aug 28, 2012 5:20 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Ồ, giật tem, kaka.
Hở, đây là chuyện của ss mà, sao toàn tên Trung Quốc vậy??????? Hờ hờ, chắc ss là fan của chuyện ngôn tình TQ ha ^^.
Giọng văn hay, có vẻ gì đó chững chạc, người lớn. Thích kiểu viết như thế, tại em là big fan của Tân Di Ổ.
Mà cái chuyện đó là chuyện gì vậy ta? Hóng chap mới.
Còn nữa, ờ ss sửa lại tên fic cho đúng nội quy nha. Rules box này nè [You must be registered and logged in to see this link.]






Wed Aug 29, 2012 12:25 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Ờ... :mashimaro6:
Đọc tiểu thuyết TQ nên bị nhiễm rồi! :mashimaro5:






Wed Aug 29, 2012 12:41 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu xuống mặt đất, những cơn gió mát lạnh thổi bung mái tóc màu hạt dẻ của cô gái nhỏ nhắn đang phi như bay về phía trường cấp 3 Thánh Anh. Bỏ qua những ánh mắt ngạc nhiên, tò mò, hoảng hốt của người đi đường, cô bé chạy với tốc độ khá nhanh, vượt qua cả những chiếc xe máy đang đi trên đường. Biết chắc chỉ còn 1 phút, làm sao mà đến trường kịp, nhưng Băng Băng vẫn cố chạy, dù chẳng biết tại sao. Có vẻ như đôi chân của cô đã quen với việc chạy hết công suất mỗi sáng.

- Trễ. – Băng Băng thở dốc, mở to cặp mắt nâu, cô nhận ra cánh cửa sắt đã được đóng lại từ lúc nào, có lẽ là vài phút trước.

Cô liếc nhìn cái đồng hồ to tướng treo trên đỉnh của toà nhà cao tầng trước mặt đang toả ra thứ ánh sáng chói mắt.
7h33.
Có cái gì đó len lỏi vào da thịt cô. Mọi khi, cô đến trường mất 5 phút. Nhưng ngay lúc này đây, kim phút đang nhích từng chút chậm chạp đến phút thứ 34, nghĩa là thời gian cô đến trường chỉ mất vẻn vẹn 4 phút. Thình lình, môi cô nở 1 nụ cười thật tươi, cô đã lập kỉ lục: đến trường chỉ trong vòng 4 phút. Có nên về khoe với ba không nhỉ?!

- Yeah. – cô thể hiện niềm vui bằng 1 nụ cười “đẹp rạng ngời mà không chói loá”.

Tuy nhiên, cảm giác sung sướng chỉ là cảm giác thoáng qua. Cô thở dài nhìn cánh cổng đang đống im ỉm, cảm giác hơi thất vọng. Dù gì thì thành tích không đi trễ của cô đã bị phá vỡ. Nhưng…điều quan trọng lúc này không phải là thành tích, mà cái quan trọng nhất là… 1 cô gái xinh đẹp, thuỳ mị, nết na như cô lại đang đứng trước cổng trường như 1 kẻ… vô gia cư (!) Cô nhận ra điều đó khi 1 vài ánh mắt của học sinh trong trường đậu ngay trên người cô.

- Nhìn cái gì chứ! Họ chưa thấy con gái đi học muộn bao giờ à? – cô chu môi, nhìn mấy con người mà cô cho là kì lạ, lẩm bẩm.

…..

Phía sau trường học…
Băng Băng đặt tay lên song cửa phụ, sẵn sàng trèo lên ngay khi đã ngó ra xung quanh và chắc chắn rằng không có ai nhìn thấy. Cô nhanh nhẹn đặt chân lên song sắt và thoắt cái đã lên đến sát bờ tường bên cạnh. Cô lò dò đưa chân sang, đặt lên bức tường cao gần 3m. Bây giờ chỉ việc nhảy xuống. Nhưng cô nhầm. Cái váy đồng phục quái quỷ bỗng dưng phản chủ, mắc chặt lấy cái móc trên cánh cửa sắt. Băng Băng chau mày, môi mím chặt, 1 tay bám chặt lấy thành tường, 1 tay đưa ra để gỡ cái váy mắc kẹt.

- Cậu… đang làm gì vậy? – 1 giọng nói con trai vang lên khiến cô giật mình, mắt tròn mắt dẹt quay về phía phát ra tiếng nói.

- … - Băng Băng im lặng, cả người tê dại như bị điện giật.
Cô nhìn chằm chằm chàng trai phía dưới, không chớp mắt lấy một cái.
Dưới ánh nắng lấp ló xuyên qua kẽ lá, 1 khuôn mặt thon dài đập vào mắt cô. Làn da trắng nõn, láng mịn không tì vết. Sống mũi cao, thanh. Đôi môi mềm mại, đỏ hồng, ngon như 1 trái anh đào chín mọng. Vầng trán cao, mái tóc mềm mượt buông rủ xuống vầng trán, 1 mái tóc màu hạt dẻ, giống mái tóc cô. Cậu cao, có vẻ là hơn 1m8. Toàn thân cậu toát lên 1 vẻ anh tuấn đến khó tả. Băng Băng im lặng, tiếp tục thường thức dung nhan chàng trai quyến rũ. Dưới cặp lông mày cong cong của cậu là 1 đôi mắt nâu, giống cô, đủ mê hoặc người đứng đối diện, dù là nam hay nữ. Cậu hệt như 1 thiên thần đi lạc vào thế giới loài người.

- Cậu có cần tôi giúp? Cái váy đó… - thiên thần quyến rũ lên tiếng, phá tan không khí im lặng, tay cậu chỉ về phía Băng Băng, những ngón tay thon dài.

- … - Dường như vẫn chìm đắm trong ánh hào quang của thiên thần, Băng Băng ngồi im như tượng, đôi mắt nâu đờ đẫn nhìn thiên thần. Chàng trai trước mặt cô còn đẹp trai hơn cả Wang Zi của nhóm Lollipop nữa.

- Có vẻ là không. – thiên thần đưa những ngón tay thon dài, vuốt mấy lọn tóc bị gió thổi tung cho vào nếp, rồi 1 nụ cười… ranh mãnh nở trên đôi môi mềm mại.

Không phải chứ. Băng Băng giật mình. Cô đưa ánh mắt mới vừa đờ đẫn vài giây trước trở về trạng thái ban đầu, 1 cảm giác lạnh buốt len lỏi vào da thịt cô.
Thiên thần vừa cười? Với cô? Bằng 1 nụ cười ranh mãnh? Hay là cô hoa mắt?

- Tớ thấy hết rồi! – thiên thần cất giọng nói ngọt ngào, khuyến mãi thêm cho Băng Băng 1 cái nháy mắt tinh quái, nụ cười…gian không thể tả xen 1 chút thích thú từ từ nở trên môi cậu.

- Hm…Thấy…- Băng Băng ngơ ngác, đôi mắt vô hồn đậu ngay trên khuôn mặt “đẹp rạng ngời” của thiên thần, 1 nụ cười ngọt ngào và mát lạnh như kem bông chớm nở.

-… - thiên thần bỗng im lặng, nhìn Băng Băng khó hiểu, cặp lông mày khẽ cau lại. Cậu có 1 cảm giác gì đó, rất lạ, từ từ len lỏi vào người. Rồi dường như có ai đó đưa tay, đấm thẳng vào lồng ngực cậu, 1 cú đấm rất mạnh. Cậu loạng choạng lùi về sau. Khựng lại, cậu phát hiện tim mình đang đập loạn trong lồng ngực. Cậu đưa tay trái lên ôm ngực, khuôn mặt khẽ nhăn lại. Cảm giác này, cậu chưa từng trải qua và cũng không biết đó là cảm giác gì.

- Hả? - dường như sực tỉnh khỏi giấc mộng, mắt Băng Băng lập tức trợn tròn, miệng há hốc - Thấy? Thấy gì cơ? – đôi mắt ngây thở chớp chớp, hàng lông mi cong vút rung rung.

Nụ cười ngọt ngào đang dần đông cứng, cô ngồi im như tượng trên cái bờ tường cao 3m, ngơ ngác. Cô thật sự không nghe hết những gì mà thiên thần kia nói nãy giờ. Tâm trí cô lúc đó còn đang bận…treo tít cành cây cao.

Trở lại trạng thái ban đầu, thiên thần khẽ phì cười. Nhìn bộ dạng Băng Băng lúc này không buồn cười mới là đồ điên!
- Phì… Đừng nhìn tớ ngơ ngác như vậy!

- Cậu…Cậu…- cô gái nhỏ run run, đôi môi anh đào khẽ mấp máy, cặp lông mày nhíu lại, 2 bên huyệt thái dương của cô giật giật. Như hiểu ra vấn đề, cô từ từ đưa ánh mắt xuống cái váy đồng phục phản bội. Lộ hết!

- AAA…

Phịch!

-…

Cả người Băng Băng đổ nhào xuống đất. Rơi từ độ cao 2,5m. Ừ, cú ngã không đau, chẳng nhằm nhò gì với cô. Dù chân tay trầy xước và rỉ máu, cô cũng chẳng cảm thấy đau. Đứng dậy…hiên ngang, đôi mắt nâu to của cô mở trừng trừng, những tia điện phóng nhanh về phía thiên thần vừa mới trở thành ác quỷ trong vài giây - vấn đề chính khiến đầu cô bốc hoả.

- Đồ biến thái!!! Cậu mà bước chân vào đây là chết với tôi!

- … - thiên thần im lặng. Ngạc nhiên? Hay ngỡ ngàng? Cậu không thể biết được cái thứ cảm xúc đang biểu lộ trên khuôn mặt của mình là gì nữa. Người đứng bên kia song sắt là 1 cô gái? Liệu đó có đúng là 1 cô gái? Ngã từ độ cao đó mà còn đứng dậy la oai oái, chẳng thèm để ý đến vết thương trên người? Nhìn khuôn mặt của cô gái đó vẫn tràn đầy năng lượng và sức sống? Đặc biệt? Hay khác thường? Có vẻ như cậu đã tìm được câu trả lời. Một câu trả lời, đối với cậu, rất thú vị, về cô gái nhỏ có mái tóc màu hạt dẻ, giống cậu. Trong vô thức, cậu nở 1 nụ cười… thích thú.

Băng Băng cúi người phủi lớp đất bụi bám trên người, rồi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai bên kia song cửa.

- Sao? Sợ rồi hả? Nhìn đồng phục thì có vẻ cậu học trường này. Tôi kông nghĩ là sẽ không tìm ra cậu đâu, vì vậy…đừng có nhìn tôi mà cười như vậy. Đồ biến thái! - cô chống hông, nói oang oang về phía tên ác quỷ vẫn còn đang cười, khuôn mặt đanh lại.

Nói xong xuôi, cô quay người, ngúng nguẩy bỏ đi, tưng tưng nhảy chân sáo vào lớp, để lại ánh mắt thích thú phía sau lưng.

- …






Fri Aug 31, 2012 1:46 am
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Tem nha!!!
Sorry, hôm qua đọc xong rồi, nhưng mà lúc định com thì mạng đứt.
Về chuyện giọng văn thì vẫn hay, nhưng có vẻ chap này tưng tửng hơn.
Cái bạn Băng Băng này falling in love rồi. Ôi, lại 1 thiên thần nữa, đời zai đẹp thì hiếm, trong truyện lắm thế, cứ làm mình phải tưởng tượng :onion8: .
Đợi chap mới của ss nha






Sun Sep 02, 2012 3:20 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Chap 2.

Vol 1.

7h45’
Lúc này đang là giờ sinh hoạt đầu buổi, các lớp học ồn ào như điên loạn. Băng Băng lừ đừ đi trên cái dãy hành lang dài hun hút, cả người ủ rũ như gà mắc cúm. Một vài học sinh nữ đi qua nhìn cô tò mò. Nhìn bộ dạng cô lúc này chẳng khác nào 1 kẻ… ăn xin. Bộ đồng phục bám bụi - hậu quả của cú va chạm ngon lành với mặt đất, không những vậy cái váy ngắn còn…rách mất 1 ít gấu. Mái tóc dài mềm mượt ngày thường bỗng dưng trở thành… tổ chim.


Mấy nam sinh đang đùa nghịch trong lớp lén liếc ánh mắt về phía cô nữ sinh đang lết từng bước chân ngoài hành lang. Ngạc nhiên. Có ai nghĩ rằng đó là công chúa Băng Băng xinh đẹp của trường Thánh Anh?


Băng Băng im lặng, trên dãy hành lang chỉ nghe tiếng bước chân của cô. Cô đang bận suy nghĩ về cái tên ác quỷ đội lốt thiên thần vừa gặp, và thề sẽ tìm ra hắn, “tẩn” cho hắn 1 trận thừa sống thiếu chết. Nhưng mà…1 thằng con trai vừa thô lỗ, vừa biến thái như cậu ta tại sao lại… đẹp trai như vậy? Chớp chớp đôi mắt trong veo, Băng Băng chợt nghĩ đến lớp trưởng Lâm Ánh Minh – 1 con người hoàn hảo trên cả hoàn hảo của lớp 10A. Nhìn tên biến thái đó cũng chẳng thua kém gì Ánh Minh, đặc biệt là đôi mắt của cậu ta, luôn có vẻ gì đó cuốn hút người đối diện. Lâm Ánh Minh cũng có đôi mắt giống như vậy! Và nhìn 2 người họ có 1 điểm gì đó rất…giống nhau.


Đột nhiên cô sững người, lắc đầu lia lịa, không ngờ rằng cô lại đang có những ý nghĩ tốt lành về tên ác quỷ kia, lại còn khen hắn ta giống Ánh Minh nữa chứ.


Hít 1 hơi thật sâu, cô hướng ánh mắt về phía lớp 10A – nơi mà cô sắp bước vào.


Trong phòng học huyên náo, ở 1 góc nhỏ hoàn toàn tách biệt khỏi thứ tạp âm xung quanh, 1 chàng trai đang ngồi yên lặng bêncạnh cửa sổ, trên tay cầm 1 cuốn sách dày cộp, có thể là 1 cuốn tiểu thuyết. Người con trai ấy chăm chú đọc, vẻ mặt biến đổi linh hoạt theo từng chi tiết trong cuốn sách.


Ánh mặt trời nhảy nhót trên bục cửa sổ, lấp lánh trên mái tóc nâu đỏ mềm mượt, khiến người con trai ấy như chìm đắm vào 1 thứ hào quang rực rỡ, đẹp như 1 thiên thần. Áo khoác ngoài sang trọng, áo sơ mi trắng tao nhã, cà-vạt thắt hờ hững trên cổ áo, tất cả khiến chàng trai trở nên quyến rũ lạ thường. Nhìn cậu vừa công tử vừa thân thiện, thật đúng với cái danh hiệu “Hoàng tử quyến rũ” mà mọi người đặt cho.


Nói chung là…nói tóm lại là Lâm Ánh Minh là 1 chàng trai hoàn mỹ mà đứa con gái nào cũng mê. Thông minh, đẹp trai, học giỏi, chiều cao ấn tượng (1m8), sở hữu 1 loạt các thành tích cao ngất ngưởng… Và điều quan trọng là… cả khuôn mặt của Băng Băng đang dí sát cào tấm kính cửa sổ! Cô chăm chú nhìn Lâm Ánh Minh đọc sách, khuôn mặt ngây ngô đến buồn cười.

- Lý Băng Băng.

- …

- Lý Băng Băng.

- …

- Lý…Băng…Băng!!!

1 âm thanh chói tai đập ngay vào tai Băng Băng không thương tiếc.
Cô giật mình, lúng túng quay mặt ra xa tấm kính cửa sổ, khuôn mặt đỏ bừng như vừa bị bắt gặp làm điều gì đó vụng trộm. Nhưng khuôn mặt trắng nõn đang đỏ bừng ấy lại được dịp đỏ hơn nữa, khi cô nhìn thấy thầy chủ nhiệm đang đứng trước mặt và sau lưng thầy là…kẻ biến thái vừa nãy.

- Cậu…Cậu…- cô xúc động, lắp bắp không nên lời.

- Xin chào! - cậu ta giả vờ không biết gì, thản nhiên nhìn cô, mỉm cười.

- Đồ khốn!!! – không thèm nghĩ ngợi gì nhiều, Băng Băng vung tay, 2 mắt sáng rực.

Vào cái thời khắc này thì còn gì mà phải suy nghĩ, cậu ta là tên biến thái, điều đó quá rõ ràng. Và cô – Lý Băng Băng, sẽ hi sinh mình để bảo vệ chị em phụ nữ, cứu họ thoát khỏi móng vuốt của tên ác quỷ trong bộ đồ thiên thần.

Bốp!!!
………

- Thầy… xin giới thiệu với các em…Đây… là học sinh mới…của lớp chúng ta…- thầy chủ nhiệm đưa tay lên ôm má, tay còn lại chỉ về phía chàng trai bên cạnh. Một bên má của thầy bầm tím - kết quả của cú đấm mấy phút trước đó. Vừa mới đây thôi, thầy còn đang cười nói bình thường, khuôn mặt vẫn còn rất lành lặn. Vậy mà chỉ sau khi…lãnh trọn cú đấm của Băng Băng, cả mặt thầy dường như đã trở thành…bãi tha ma u ám. Chỉ 1 lát nữa thôi, thầy sẽ được ghé thăm phòng y tế, bởi 1 lí do hết sức ngớ ngẩn.

- Xin chào! Tôi là Lâm Vũ Phong, mong các bạn giúp đỡ! – chàng trai cạnh thầy mỉm cười ngọt ngào, đôi mắt chăm chú nhìn về cuối lớp học, cạnh cửa sổ, nơi có cô gái tóc màu hạt dẻ, đang trừng trừng nhìn cậu đầy tâm trạng. Rồi đôi môi cậu khẽ nhếch lên, thách thức - Đặc biệt là Lý Băng Băng, tớ thật sự rất khâm phục tài năng võ thuật của cậu!

- … - Băng Băng im lặng, chống cằm, ánh mắt vô định, xung quanh cô là thứ không khí u uất, lạnh lẽo.

Bốp! Bốp! Bốp!


1 tràng pháo tay vang lên đầy phấn khích. Mấy đứa con gái hớn hở lôi gương, lược từ trong túi ra, lo chỉnh sửa lại nhan sắc để đón tiếp “thiên thần quyến rũ”.

- Lâm Vũ Phong… Em… sẽ ngồi cùng bàn với… Băng Băng.- thầy chủ nhiệm ăn nói khó khăn, thỉnh thoảng mặt thầy lại nhăn lại vì đau.

- Dạ! – Vũ Phong mỉm cười, khẽ gật đầu. Cậu ung dung đi về bàn cuối cùng bên cạnh cửa sổ, ánh mắt cậu mới khó hiểu làm sao. Không ai biết cậu đang nghĩ gì.

- Thầy… Thầy đang nói gì vậy? Sao cậu ta lại ngồi bàn em chứ? Hai người ngồi đã chật chội lắm rồi! Cho cái tên biến thái đó ngồi vào đây… Không phải thầy đang trả thù cú đấm vừa rồi đó chứ! – Băng Băng bật dậy như lò xo, mặt nhăn như *** khỉ, ánh mắt sắc lạnh quét xoẹt qua người Lâm Vũ Phong. Cậu vẫn thản nhiên đi tới.

- Thay vì nói những câu… ngớ ngẩn như vậy, Lý Băng Băng, tại sao em không hỏi xem… thầy đã đỡ chưa? Em thử nghĩ xem, Vũ Phong cao như vậy… thì làm sao có thể ngồi ở phía trên. Đừng thắc mắc dài dòng, em nên học tập… chăm chỉ đi, nếu không muốn thầy mời mẹ em… đến đây! - thầy chủ nhiệm nói không chút tình nghĩa, cặp mắt kiếng sáng chói như đèn led.

Ai trong cái lớp này mà không biết, Lý Băng Băng, 1 nữ sinh “nghịch như quỷ” lại có 1 điểm yếu rất thú vị, đó chính là bà mẹ xinh đẹp nhưng dữ dằn - Từ Minh Minh. Thầy chủ nhiệm phải nói là cực kì may mắn khi phát hiện ra điều đó, nhờ vào lần đi mua kiếng mắt gần nhà Băng Băng. Thầy đã nhìn thấy, Băng Băng bị mẹ cầm chổi, chạy ra khỏi nhà như gặp ma.

Băng Băng chu môi, ấm ức ngồi xuống. Ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt đang đỏ lựng vì tức giận của cô. Nóng.







Mon Sep 03, 2012 4:46 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

- Ánh Minh, cậu ngồi vào giữa đi! – Băng Băng quay sang nhìn Lâm Ánh Minh - bạn cùng bàn, vẻ nài nỉ.

Bây giờ đang là tiết tự học và Băng Băng đã phải chịu đựng Lâm Vũ Phong suốt 3 tiết học. Có vẻ như cô không thể nào chịu nổi cậu nữa.

- Này, hình như cậu có thành kiến với tôi thì phải. – Vũ Phong xoay xoay cây bút trên tay, đôi mắt nâu liếc nhìn sang Băng Băng, giọng nói có chút khó chịu.

Cậu khó chịu với cái vẻ mặt làm như mình khổ sở lắm của Băng Băng. Cậu khó chịu với cái cách điềm tĩnh, thản nhiên đến đáng ghét của tên ngồi cùng bàn – Lâm Ánh Minh.

- Tôi ghét những tên biến thái.

- Tôi không biến thái. Tôi đã đề nghị giúp, nhưng cậu im lặng. – Vũ Phong nhún vai.

- Đừng biện hộ! – Băng Băng hơi sững.

Đúng thật là lúc đó cô mải mê ngắm tên con trai quyến rũ trước mặt nên không để ý chung quanh. Nhưng cô làm sao có thể tin lời cậu, nhìn mặt cậu gian thế kia cơ mà! Chắc chắn cậu không phải một tên con trai tốt lành.

- Khuôn mặt cậu nói rằng cậu không phải kẻ đứng đắn!

- Đánh giá con người thông qua vẻ bề ngoài? Cậu thật nông cạn! Vả lại, cậu nghĩ chiều cao của tôi là… 3m?

- … - Băng Băng im lặng, hay đúng hơn là cô đã cứng họng.

- Nếu đổi lại là cậu ta… - Lâm Vũ Phong đưa những ngón tay trắng muốt, thon dài chỉ về phía Lâm Ánh Minh - …thì cậu ta cũng sẽ nhìn thấy… Như thế có được xem là biến thái không?

- Cậu…

- Tôi không biết cậu đang nói gì. Nhưng, đừng chỉ tay vào mặt tôi như thế! - bỗng dưng Lâm Ánh Minh lên tiếng, cắt đứt câu nói của Băng Băng.

Một giọng nói dịu dàng nhưng đầy thách thức. Cậu đưa ánh mắt trong veo về phía Vũ Phong, mái tóc mềm nhẹ bay trong gió. Chợt cậu hơi sững. Một chút ngạc nhiên, một chút khó chịu ấp ủ suốt mấy tiếng đồng hồ, một chút thích thú, Vũ Phong tia ánh mắt mình về phía đối phương.

Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt…

Ánh mắt 2 chàng trai gặp nhau, chỉ thiếu chút nữa là thiêu cháy đối phương.

Ù… Ù…
Một cơn gió lạnh buốt phả vào sống lưng Băng Băng, cô nín thở, trừng mắt nhìn 2 kẻ cùng bàn. Có vẻ như vấn đề giữa cô và Lâm Vũ Phong đã trở thành vấn đề của Lâm Ánh Minh và Lâm Vũ Phong. Cả 2 người họ, nhìn nhau, cảm giác như chiến tranh thế giới thứ 3 sắp diễn ra. Căng thẳng tột độ. Hồi hộp. Băng Băng bặm môi, cả người như muốn đổ về sau – cách tốt nhất nếu không muốn bị thiêu rụi trong tình huống này.

Đột nhiên Vũ Phong giật mình, cặp mắt nâu long lanh, cặp lông mày nhíu lại. Có gì đó toát ra từ người Ánh Minh khiến cậu hơi sững. Cậu chăm chú nhìn Lâm Ánh Minh vẻ thăm dò, ngờ vực và thận trọng. Ánh Minh vẫn im lặng nhìn Vũ Phong, ánh mắt cậu thản nhiên như chưa từng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của kẻ đối diện. Vũ Phong nhướn một bên chân mày, dường như cậu đã hiểu ra điều gì đó, nụ cười ranh mãnh nở trên môi.

- … - Băng Băng liếc nhìn Vũ Phong khó hiểu. Cô có cảm giác cậu khác với tất cả mọi người trong lớp, nhưng lại có điểm gì đó giống cô, và giống Lâm Ánh Minh. Hay nói đúng hơn, dường như giữa 3 người họ có 1 sợi dây vô hình, liên kết họ lại với nhau, thành 1 khối.

………

Giờ ăn trưa… Căng-tin trường…

- Chân cậu không sao chứ? – lúc này Ánh Minh mới nhìn thấy vết thương ở chân Băng Băng. Những vệt máu đã khô và có mấy vết bầm tím. Cậu không hiểu cô đã làm gì mà lại thành ra như vầy. Vầng trán cao nhăn lại, đôi mắt lo lắng ánh lên trong hốc mắt. Trong ánh nhìn lo lắng ấy, có gì đó khiến Băng Băng cảm thấy hồi hộp, tim đập lỡ 1 nhịp.

- Ha ha… Tớ không sao. Chỉ là không may ngã từ độ cao 3m so với mặt đất. – Băng Băng cười hớn hở, những ngón tay nhỏ nhắn đưa lên chạm khẽ vào mái tóc mềm mượt, khuôn mặt cô đỏ lựng. Bối rối.

- Hay thật! Cậu là 1 cô gái đặc biệt. – Ánh Minh khẽ mỉm cười, 1 nụ cười thật ấm áp và cũng thật khó hiểu - Cậu quen Lâm Vân Phong?

Lúc câu nói của Ánh Minh, Băng Băng đang nhai nhóp nhép miếng xúc xích bò.

- Không. Cậu ta đã nhìn thấy thứ không nên thấy. – Băng Băng ngẩng đầu, đôi mắt nâu vô tình chạm phải ánh mắt trong veo của Ánh Minh. Cô ngượng.

- … - Ánh Minh im lặng. Cậu suy nghĩ về câu nói vừa rồi của Băng Băng. Tóm lại, Vân Phong đã nhìn thấy cái gì từ Băng Băng? Chắc không phải là điều mà cậu đang suy nghĩ, trăn trở bấy lâu nay.

- Đó là lí do vì sao tớ ngã từ trên bờ tường xuống! – cô đã không định nói, nhưng nhìn khuôn mặt Ánh Minh, cô nghĩ cậu đang hiểu lầm.

- Cậu đã trèo lên bức tường sau trường? – Ánh Minh ngạc nhiên. Có vẻ như cậu đã hiểu vì sao Băng Băng lại đến lớp với bộ dạng thê thảm đó, vì sao cô lại nói Lâm Vũ Phong là đồ biến thái, vì sao cậu ta lại lấy cậu làm ví dụ điển hình, và tại sao cô lại nói “Cậu ta đã nhìn thấy thứ không nên thấy”. Phán đoán của Ánh Minh về câu nói đó quả không sai. Cậu thở dài nhẹ nhõm.

- Với cái váy đồng phục đó?!

- Cậu nghĩ tớ còn cách nào khác để vào được trong trường? – Băng Băng nhún vai.

Lâm Ánh Minh im lặng. Có vẻ như cậu cũng chẳng có cách nào khác. Cậu chợt theo đuổi một ý nghĩ nào đó, nhìn cậu trầm ngâm đến vô hồn. Liếc mắt thấy khay đồ ăn của Ánh Minh gần như còn nguyên vẹn, Băng Băng vuốt mái tóc hạt dẻ.

- Thức ăn không ngon sao?

- À không. Cậu ăn xong chưa? – thoát ra khỏi những suy nghĩ mông lung, Ánh Minh mỉm cười. Tuy cậu là 1 chàng trai dễ gần và dịu dàng, nhưng những gì biểu hiện trên khuôn mặt của cậu luôn khiến cho người đối diện khó hiểu.

- Rồi. Có chuyện gì sao?

- Thì đi làm sạch vết thương ở chân cậu chứ sao! - chẳng đợi Băng Băng nói gì, Ánh Minh đứng dậy, đẩy ghế và…nắm tay Băng Băng kéo đi.

- Á…Ánh…Ánh Minh…- Băng Băng hoảng hốt, mứt dán chặt lấy cánh tay đang nắm chặt tay mình, 2 má đỏ ửng.

- Nhìn Lâm Ánh Minh với Lý Băng Băng kìa! – trong căng-tin, 1 giọng nói lanh lảnh và hào hứng vang lên.

- Tin đồn có vẻ không sai nhỉ! Hai người họ lúc nào cũng quấn quýt lấy nhau.

- Đẹp đôi quá còn gì!

- Uhm, đẹp đến mức ai cũng phải ganh tỵ.

- Thì trai tài gái sắc mà lại!

- …

- … - Băng Băng im lặng cúi gằm mặt xuống. Cô lén liếc chàng trai đang nắm tay mình. Cậu vẫn thản nhiên ngẩng cao đầu tiến về phía cửa ra vào.

Không biết là vô tình hay cố ý, cậu phớt lờ tất cả những ánh mắt tò mò, ngưỡng mộ, ganh tỵ của học sinh trong trường, cứ thế kéo Băng Băng đi ra khỏi căng-tin.

Ở 1 góc nào đó trong căng-tin ồn ào, náo nhiệt, có người đang theo dõi nhất cử nhất động của 2 nhân vật chính với ánh mắt khó hiểu và khuôn mặt vô cảm.






Wed Sep 12, 2012 9:05 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Tem 2 chap!!!
Giọng văn hay, nhưng mình có cảm giác Vol 1 hay hơn Vol 2 :D (đừng hỏi tại sao).
Có đoạn tả Ánh Minh gì gì đó kia khá là giống với đoạn tả chàng hội trưởng trong Chàng trai ngọt ngào.
Đoạn
Trích dẫn :
Băng Băng hoảng hốt, mứt dán chặt lấy cánh tay đang nắm chặt tay mình, 2 má đỏ ửng.

Có phải là mắt dán chặt lấy cánh tay đang nắm chặt tay mình không ạ :banhbao4: .
P/S: SS Cherry đi đâu rồi :redfox5:






Thu Sep 13, 2012 4:54 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

he he sorry sorry tại đánh máy nhìu nên nó sai mấy lỗi [You must be registered and logged in to see this image.]

Còn cái vấn đề anh chàng Ánh Minh thì e noái trúng phóc... [You must be registered and logged in to see this image.]

Thấy đoạn đó hay nên lấy zô lun [You must be registered and logged in to see this image.]

p/s: nhà ss mất mạng bấy lâu nay, hum nai ms onl đc naz [You must be registered and logged in to see this image.]






Thu Sep 13, 2012 4:59 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Chap 3.
Vol 1.


Ánh nắng mặt trời chói chang, những cơn gió nồng đang lùa vào từ cánh cửa sổ mở toang. Phòng y tế ngập trong mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Ánh Minh đang cẩn thận xoa vết thương cho Băng Băng, 2 tay cậu đưa đều đều, khuôn mặt lám tấm mồ hôi. Băng Băng ngồi trên giường, thi thoảng cô lại lắc lư người theo 1 điệu nhạc nào đó trong đầu, khuôn mặt tràn đầy năng lượng.

- Cậu không có cảm giác gì sao? – đôi mắt nâu nhìn cô tò mò.

- Hm…Không… À, mà thực ra là…hơi nhột. – Băng Băng nhí nhảnh nháy mắt, cả người rung lên, cô cười.

- …

- Lâm Ánh Minh này, lúc nãy…ờ…cậu có nghe mọi người nói gì không? – đôi môi anh đào chín mọng mấp máy. Cô khẽ lấy ngón tay vẽ lên ga trải giường 2 từ “Định mệnh”. Định mệnh? Cô cũng chẳng biết mình đang nghĩ cái quái gì nữa.

- … - Ánh Minh im lặng, cậu hơi ngạc nhiên, nhưng dường như cảm xúc ấy không được biểu lộ trên khuôn mặt có nước da trắng mịn của cậu. Thay vào đó là 1 nụ cười thản nhiên. cười? Liệu cậu đang suy nghĩ về câu nói của Băng Băng? Hay đó là cách trả lời câu hỏi của cô?

- Ý…Ý tớ…là về… - Băng Băng bối rối. Cô nhìn quanh quất để tìm ra 1 câu hỏi. Rồi cô nhìn xuống đôi chân trầy xước vừa mới được bôi thuốc, hí ha hí hửng - …ngoại hình. Đúng! Cậu nghĩ sao về ngoại hình của tớ?

Có vẻ như câu hỏi rất hợp lí. Đúng là trong cái khó ló cái khôn? Mà thực ra không cần hỏi cô cũng biết ngoại hình của mình ra sao. Chắc chắn đứa con trai nào nhìn thấy cô cũng phải mê tít. Đôi mắt phượng hoàng màu nâu trong veo như nước mặt hồ mùa thu tren đỉnh núi tuyết, có thể nhìn thấy đáy và không một chút tạp niệm. Đôi môi hồng mịn màng như quả anh đào chín mọng. Mái tóc dài xoã tự nhiên màu hạt dẻ nổi bật và mềm mượt. Làn da trắng mịn và hồng hào. Có thể nói, cô – Lý Băng Băng là hình mẫu lí tưởng của tất cả các chàng trai yêu thích những cô gái có vẻ ngoài dịu dàng, nữ tính. Nhưng ở đây, chúng ta đang đề cập đến vẻ bề ngoài, tức ngoại hình. Còn nếu muốn nói đến tính cách, thì có lẽ nên ví cô gái nhỏ nhắn của chúng ta bằng 2 từ “tiểu yêu”, hoặc cao xa quý tộc hơn là…1 nữ hoàng đầy quyền lực.

Lâm Ánh Minh tiếp tục im lặng. Cậu đang cảm nhận sức nóng từ khuôn mặt đỏ ửng của mình. Phải chăng thời tiết hôm nay nóng hơn bình thường? Hay phòng y tế đang nóng dần lên bởi sự im lặng, của chính cậu?

- Tớ…- cậu bỗng dưng lên tiếng, đôi mắt nâu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đang nắng gắt.

- Hả?

- Tớ và cậu đều giống Lâm Vũ Phong.

Chỉ một câu nói, ngắn gọn, nhưng nó khiến Băng Băng phải chau mày suy nghĩ. Thật ra cô luôn tò mò về Lâm Ánh Minh, nhiều hơn 1 cái tên. Cô đã nhiều lần “mò theo dấu vết” của Lâm Ánh Minh để tìm hiểu về nơi cậu sống, nhưng kết quả vẫn là…zero. Không ai trong lớp 10A, thậm chí là cả trường này, cả thầy chủ nhiệm, cả thầy Hiệu trưởng…biết gì về Lâm Ánh Minh, ngoài cái tên: Lâm Ánh Minh còn chưa chắc đã là tên thật của cậu. Cậu nhập học bằng cách nào khi không hề có 1 tài liệu nào liên quan đến cậu? Thầy Hiệu trưởng luôn ăn nói 1 cách mập mờ về Ánh Minh, khi Băng Băng hỏi về cậu. Cậu sống ở đâu? Bố mẹ cậu làm nghề gì? Gia cảnh của họ thế nào? Hay đơn giản hơn chỉ là ngày sinh của cậu là bao nhiêu? Gia đình cậu có bao nhiêu người?...cũng không 1 ai có thể biết. Thực ra cậu là ai? Có vẻ như đó là câu hỏi lúc nào cũng quanh quẩn trong đầu của Băng Băng, nó khiến cô càng ngày càng tò mò về thân phận thật sự của cậu.

- Ý cậu là sao? – cô hỏi thẳng.

- …

- Đừng có im lặng như vậy… Lâm Ánh Minh, cậu biết tớ đang nghĩ gì mà! - Băng Băng mỉm cười, nụ cười ngọt ngào đầy tự tin.

Cậu càng im lặng lại càng khơi gợi trí tò mò trong con người của Lý Băng Băng. Cậu càng nói những điều khó hiểu lại càng khiến cho Băng Băng cảm thấy thú vị. Cô muốn tìm hiểu về cậu và tất cả mọi thứ liên quan đến cậu.

- Tiểu Băng…- cậu bỗng thay đổi cách xưng hô, giọng nói ấm áp, dịu dàng vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Cậu không nhìn cô, ánh mắt vẫn chăm chăm hướng ra ngoài cửa sổ, ngắm những tia nắng vàng ngọt.

- Có bao giờ cậu tự hỏi mình không giống người bình thường?

- Không hề. – cô đáp nhanh – Hm…Thay vào đó, tớ lại luôn tự hỏi, liệu… cậu có phải một chàng trai 16 tuổi… bình thường? – Băng Băng nhếch môi, cười tự tin, mắt nhìn thẳng về phía Ánh Minh. Lúc này đây cô nên nắm bắt cơ hội giành thế chủ động.

- Phì… - cậu cười.

- Đừng cười! Cẩn thận đấy, Ánh Minh! Tớ không biết rằng lúc nào sẽ ghé thăm “căn cứ bí mật” của cậu đâu. – 1 giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt khó hiểu của Băng Băng.

Cô ghét những ai thách thức cô bằng nụ cười. Nhưng, chính vì vậy mà cô càng quyết tâm hơn nữa. Một ngày không xa, có lẽ, cô sẽ tìm ra được thân phận thật sự của Lâm Ánh Minh, và sẽ nổi tiếng, như Cô-lôm-bô phát hiện ra châu Mĩ.

- Tò mò đôi khi sẽ dẫn cậu đến… chỗ chết! - giọng nói dịu dàng mọi khi - Đừng đi quá giới hạn, Tiểu Băng!

Không khí đang dần cạn kiệt, đâu đó dậy lên mùi chết chóc. Một lá chắn vô hình u uất, nặng nề hơn cả cái chết hiện ra chia cắt 2 người họ. Bất giác, Băng Băng cười, nụ cười làm đóng băng ánh mắt của Lâm Ánh Minh đang nhìn ra cửa sổ.

- Tử Thần sẽ không thể lấy mạng tớ dễ dàng như thế đâu!

- … - Ánh Minh im lặng.

Cả 2 người cùng chìm đắm vào những suy nghĩ của riêng mình. Ngoài kia, mặt trời đang toả những ánh nắng gay gắt, gió vi vu thổi, một cơn gió nồm. Vài chiếc lá vàng quay mòng mòng trong không trung rồi nhẹ nhàng roi xuống mặt đất nóng rát.

Reng ~ Reng ~
Tiếng chuông vang lên, cắt đứt sự im lặng.

- Về lớp thôi! – Ánh Minh ung dung đứng dậy, với vẻ mặt thản nhiên như chưa hề xảy ra chuyện gì, cậu mỉm cười dịu dàng nhìn Băng Băng.

- Hm…






Wed Sep 19, 2012 3:20 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

6h chiều.

Ánh tà dương le lói phía đường chân trời. Không gian nhuốm 1 màu đỏ rực, giống màu của…máu.
Trải qua 4 tiết học mệt mỏi bởi thời tiết oi nồng, nóng bức, Băng Băng lững thững bước đi trên cái hành lang dài, không còn người qua lại. Cô vừa được thầy chủ nhiệm gọi lên phòng giáo viên “ca” một bài vì tội… làm hỏng tài sản chung: sập 3 cái ghế! Lỗi đâu phải của mình cô, Lâm Vũ Phong cũng có nhúng tay vào, vậy mà thầy chủ nhiệm chỉ gọi cậu ta lên viết Bản tự kiểm còn cô thì được thầy giáo huấn suốt 1h đồng hồ.
Tiếng bước chân cô vang lên, cô chợt suy nghĩ về những gì Lâm Ánh Minh nói lúc trưa. Dường như cậu đã thẳng thắn khẳng định với cô, cậu là 1 kẻ bí ẩn. Cậu khuyên ngăn cô. Cậu sợ cô tìm ra thân phận thật sự của cậu? Hay cậu sợ cô gặp nguy hiểm? Nghĩ đi nghĩ lại thì cái đầu tiên có lẽ hợp lí hơn. Sau cuộc đối thoại ở phòng y tế, có vẻ như cậu đã dè chừng với cô. Bởi thế mà chuông mới reo hết giờ đã chẳng thấy tăm hơi cậu đâu, cậu chạy còn nhanh hơn cả nước bốc hơi.
Còn Lâm Vũ Phong thì đúng là 1 tên rắc rối. Cậu đến làm đảo lộn tất cả mọi thứ. Suốt 4 tiết học, cậu hết nhìn cô chằm chằm rồi lại nhìn Lâm Ánh Minh như muốn nổ đom đóm mắt. Và tất nhiên, người thiệt nhất chẳng phải 2 kẻ trong cuộc mà lại chính là Băng Băng đáng thương ngồi ở giữa. Nếu cậu ta không tỏ cái thái độ khó chịu như vậy thì Băng Băng đã không đá vào chân ghế cậu ta, để rồi cậu ta ngã đổ nhào vào người cô, còn cô thì lại hạ cánh trên người… Lâm Ánh Minh. Vụ ngã dây chuyền này chẳng dính dáng gì đến Lâm Ánh Minh, vì vậy có lẽ bây giờ cậu đang ngồi ở nhà xem ti vi cũng nên.

- Cậu về nhà đấy à? - đột nhiên có người vỗ vai cô, tiếng nói quen quen chẳng lẫn vào đâu của ai đó vang lên bên tai, một tiếng nói mà có chết cô cũng không thể quên, dù mới quen cậu ta có mấy tiếng dồng hồ.

Câu hỏi của cậu khiến cô cười thầm trong bụng và nghĩ rằng cậu thật ngốc nghếch. Tan học không về nhà thì còn có thể đi đâu được cơ chứ!

- Không phải việc của cậu. Cậu có vẻ rảnh rỗi quá nhỉ! – cô vẫn bước đi, đôi mắt khẽ liếc ra sau.

- Ngoài việc học ra thì tôi chẳng còn việc gì để làm cả! Mà… tôi ghé nhà cậu chơi có được không hả? – Lâm Vũ Phong đi ngang hàng với Băng Băng, đôi mắt nâu thích thú nhìn cô.

-… - Băng Băng dừng lại, cô nhìn thẳng vào khuôn mặt của chàng trai đối diện - Cậu lại định giở trò gì đây hả?

- Cậu nhạy cảm quá đấy! Cậu là bạn cùng bàn với tôi, tôi đến nhà cậu chơi là chuyện đương nhiên.- Vũ Phong nhún vai.

- Vậy… tôi có thể đến nhà cậu? Ngay bây giờ. – Băng Băng mỉm cười tự tin, đáy mắt ánh lên một tia sáng.

Thân phận của Lâm Vũ Phong cũng mập mờ chẳng kém gì Lâm Ánh Minh, điều đó khiến Băng Băng tò mò. Nếu cậu có điểm nào đó giống Lâm Ánh Minh, thì có lẽ để biết được thân phận của Lâm Ánh Minh, cô nên điều tra, Lâm Vũ Phong… là ai?

- Bây giờ sao?- Vũ Phong hơi sững, 1 giây sau đó cậu mỉm cười, lại 1 nụ cười thách thức - Để xem nào! Theo tôi chúng ta nên ghé nhà cậu trước… Bởi vì cậu sẽ cần ở nhà tôi…Lâu đấy!

Cô gái nhỏ im lặng nhìn Lâm Vũ Phong. Quả nhiên cô đoán không sai, Lâm Vũ Phong và Lâm Ánh Minh là những kẻ bí ẩn ở ngôi trường Thánh Anh này. Họ biết cô nghĩ gì và họ luôn nói những điều khó hiểu. Đột nhiên, 1 chớp loé vụt qua đầu Băng Băng. Đúng, Lâm Ánh Minh và Lâm Vũ Phong đều có chung 1 điểm, đó là biết được ý nghĩ của người khác. Nhưng, như vậy thì sao chứ?! Đôi khi cô cũng biết được người khác đang nghĩ gì, nhờ vào biểu hiện trên khuôn mặt họ. Vậy điẻm chung giữa 2 người dó là gì? Có lẽ cô cần thêm thời gian để có 1 câu trả lời hợp lí.

Cộp! Cộp! Cộp!
Bỗng dưng vang lên tiếng bước chân của ai đó phía cuối hành lang khiến Băng Băng chú ý. Nhưng bước đi nặng nề, khó khăn. Giờ này còn có ai ở đây nữa chứ!
Một luồng khí lạnh buốt thổi vào gáy Vũ Phong. Cậu đứng yên, khuôn mặt đầy kinh ngạc. Một vài giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán cao bị mái tóc hạt dẻ che khuất. Cậu ngửi thấy… mùi của…máu.

Cạch… soạt…
Lâm Vũ Phong nhanh chóng đẩy cánh cửa phòng thay đồ thể dục, đưa tay kéo mạnh Băng Băng còn đang ngẩn ngơ chưa biết gì vào trong, đóng cửa lại. Tim đập mạnh. Cậu im lặng, nín thở, hồi hộp, căng thẳng lắng nghe tiếng bước chân mỗi lúc 1 gần, không phải của 1 người, mà là 2 người. Cậu lo lắng.

- Cậu đang làm cái gì vậy hả? – Băng Băng nói lớn. Cô không hiểu cậu đang làm cái quái quỷ gì mà lại đẩy cô vào trong căn phòng vừa chật chội vừa nóng nực này.

- Suỵt…- Vũ Phong nói khẽ, khuôn mặt căng thẳng đến tột đọ, ánh mắt nhìn Băng Băng như ra lệnh – Im lặng đi… nếu muốn sống!

- … - Ngạc nhiên. Cô chau mày nhìn dáng vẻ của Lâm Vũ Phong. Liệu chuyện gì đang diễn ra? Cậu bảo cô im lặng nếu muốn sống là có ý gì?

- Có tiếng động. – bên ngoài vang lên tiếng nói của 1 ai đó – Phòng 31.

- Giờ này ngoài tớ và cậu quay lại đây tìm đồ thì còn ai vào đây nữa chứ?!

Lâm Vũ Phong lúng túng. Người bên ngoài đã phát hiện ra sự có mặt của cậu và Băng Băng. Không nghĩ ngợi nhiều, cậu kéo Băng Băng về phía tủ thay đồ, đẩy cô vào trong rồi cậu cũng vào theo, đóng chặt cửa. Cả 2 người cùng nín thở, mặc dù Băng Băng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tò mò. Nhưng cô chỉ còn cách im lặng, đợi xong xuôi rồi sẽ hỏi.

Cạch!
Cánh cửa phòng mở toang. Quét xoẹt ánh mắt 1 lượt khắp căn phòng, người kia không nghĩ rằng sẽ có người chốn trong các tủ đồ, lên tiéng.

- Hình như không có ai.

- Đấy! Còn có ai ngoài chúng ta. Mà cậu định tìm cái gì vậy hả? – 1 giọng nói vang lên.

Dường như cảm nhận được điều gì đó, Vũ Phong ôm Băng Băng, 2 tay cậu nhẹ vòng qua sau đầu rồi bị chặt lấy tai cô. Băng Băng ngạc nhiên, 2 mắt trợn tròn, tim bỗng đập loạn trong lồng ngực. Có lẽ là do sức ép trong tủ đồ chật chội.

- Đừng nhúc nhích! – Vũ Phong cúi đầu, thì thầm vào tai cô, giọng nói run run và hơi thở ấm nóng.

Không biết nên làm gì, Băng Băng đành im lặng nghe theo cậu, cặp lông mày khẽ nhíu lại. Họ tiếp tục nín thở. Cái nóng len lỏi vào da thịt, những giọt mồ hôi to đùng thi nhau lăn dài trên khuôn mặt đang đỏ lựng lên vì nóng của họ. Rốt cuộc thì bên ngoài kia đang xảy ra chuyện gì?

- Ha ha…Tớ…cần máu.- người bên ngoài mỉm cười sảng khoái, đôi mắt màu vang trợn tròn nhìn người đối diện. Kẻ đối diện giật mình, sợ hãi lùi lại.

Vũ Phong chợt ghì chặt tay, bịt chắc lấy tai Băng Băng, để cô không thể nghe rõ tần suất của tiếng hét ngay sau đó.

- Hự… AAA…






Fri Sep 21, 2012 7:46 am
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Chap 4.
Vol 1.


Thời gian trôi chậm chạp. Không khí trong tủ đồ đang dần cạn kiệt. Mồ hôi túa ra như tắm, chảy xuống mí mắt cay xè, những lọn tóc của Vũ Phong dính chặt lấy khuôn mặt Băng Băng. Chiếc áo sơ mi trắng của Vũ Phong đã ướt đẫm mồ hôi. Hơi thở của Băng Băng cũng trở nên gấp gáp. Nắng nóng của buổi chiều tà đưa mùi máu tanh nồng lan ra khắp căn phòng, lọt qua những kẻ hở trên tủ đồ, xộc vào mũi họ.

2 phút sau…

Tiếng bước chân đi nhanh ra khỏi căn phòng nóng nực. Căn phòng trở lại như bình thường, chỉ riêng mùi máu là vẫn phảng phất đâu đây. Chừng như việc ẩn nấp đã trở nên khong cần thiết, Vũ Phong thả cánh tay đang ôm chặt cứng Băng Băng ra, thở dài như trút được một tảng đá nặng cả trăm tấn. Cậu đẩy cánh cửa tủ bước ra. Băng ngã nhào xuống đất. Cô chống 2 tay xuống sàn, há miệng, thở dốc, mồ hôi túa ra như tắm. Có lẽ chỉ cần ở trong cái tủ đó thêm 1 giây phút nào nữa chắc cô sẽ chết vì ngộp thở mất. Một giây sau đó, có cái gì đó dính dính ở lòng bàn tay khiến cô khó chịu, nhìn xuống. Cô hoảng hốt khi phát hiện bàn tay đang đặt dưới sàn nhà của mình… dính máu, 1 vài vết máu còn vấy lên bộ đồng phục cô đang mặc.

- Oái…- cô giật mình bật người về sau, lưng đập vào cửa tủ không thương tiếc – Á.

Vũ Phong đứng lặng, 2 tay đút túi quần, cậu thản nhiên nhìn như thể biết trước rằng ở đó sẽ có những vệt máu. Băng ngước khuôn mặt khó hiểu, đầy những giọt mồ hôi to đùng nhìn Lâm Vũ Phong, cả người cô nóng bừng.

- Chuyện gì đã xảy ra? Cậu là ai?

- … - Phong liếc nhìn cô gái dưới đất bằng khuôn mặt vô cảm. Cậu im lặng.

- Tôi ghét sự im lặng. Giải thích hoặc nói gì đi!

- Hừm…- Phong thở dài, nở nụ cười khó khăn, cậu đưa tay vuốt mái tóc ướt mồ hôi – Chúng ta cần đến nhà cậu, ngay bây giờ.

- …

………

6h45’
Bầu trời đã bắt đầu tối dần, thế hưng cả con phố Hell Angel lại hiện ra trong sự rực rỡ sắc màu. Cả con đườg treo đầy những bóng đèn nhấp nháy, 2 bên đường là những công trình kiến trúc hoa lệ, ánh đèn nhấp nháy trên bảng hiệu của các cửa tiệm “Trung tâm giải trí”, “Café Sữa”, “Câu lạc bộ Hoàng tử”, ”Quán bar Twinkle”… Những biển hiệu khác nhau hiện ra trước mắt Lam Vũ Phong và Băng Băng, bên trong vọng ra tiếng nhạc xập xình…

- Hell Angel? Thiên thần rơi xuống địa ngục? Cái tên lạ đấy! Nó có ý nghĩa gì? – Phong nhìn con phố xa hoa trước mặt, cười nhạt. Cậu có vẻ rất thích thú với cái tên của con phố này. Liệu nó có liên quan đến những gì cậu nghĩ? Chắc là không.

- Thú vị? Cậu nghĩ vậy à? – Băng bước những bước chậm rãi trên con phố quen thuộc, mắt đờ đẫn nhìn ra chung quanh. Cô chắc chắn người con trai đi bên cạnh rất thích cái tên của con phố này. Hell Angel Street. Ngay cả cô cũng rất tò mò về cái tên của nó mà.

- Ừ… Ở đây có gì khác thường không?

- Đừng quan trọng quá vấn đề! Ở đây, ngoài những con người tốt bụng và thân thiện thì chẳng có gì cả. Mà nếu có thì sao? Cậu nghĩ nó sẽ còn tồn tại đến ngày hôm nay?

- Hm…Cũng phải. Cậu là 1 người nhạy bén… Nhưng đừng đi quá xa, Băng Băng! - giọng nói trở nên lạnh lùng của người con trai khiến Băng chú ý.

- Đúng là cậu rất giống Lâm Ánh Minh! – cô gái nhỏ cười nhạt, đôi mắt nâu liếc xéo Vũ Phong - Cậu hãy nói cho tớ biết…giới hạn để tớ không đi quá xa.

- … - không trả lời. Cậu không tìm được câu trả lời cho câu hỏi của Băng Băng.

- Liệu trên đời này có thiên đường? – Băng ngước đôi mắt trong veo và sáng nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn, 1 vài vì sao hấp nháy phía xa xa. Cô đang suy nghĩ điều gì thì có lẽ chỉ cô mới biết.

- … - người con trai bên cạnh im lặn. Cậu không hiểu cô gái nhỏ đang nghĩ gì.

- Tớ…có thể trở thành…thiên thần?

- Tỏ ra ngu ngốc như vậy chẳng giống cậu chút nào! – chàng trai lên tiếng, khuôn mặt vô cảm.

Cậu cũng tự hỏi, liệu người con gái đi bên cạnh mình là ai, thiên thần hay ác quỷ. Cô gái nhỏ nhắn này luôn tỏ ra ung dung, thản nhiên, thờ ơ đến mức bất cần. Không những vậy, nhìn cái cách cô nói chuyện cậu cũng thấy được vẻ ngang bướng, thích đâm đầu vào chỗ nguy hiểm. Liệu cô có phải ác quỷ? Ác quỷ không sợ địa ngục. Còn thiên thần, nếu bị bắn rớt đôi cánh trắng, sẽ phải rơi xuống địa ngục. Nếu rơi xuống địa ngục, thiên thần có sợ không? Hay cô là Hell Angel? Một thiên thần bị bắn rơi xuống địa ngục, nên bắt buộc phải có tính cách của một ác quỷ. Hell Angel. Thú vị đấy chứ!

- Phì…- Băng bật cười, cô cảm thấy câu nói của Lâm Vũ Phong thật hài hước.

………

7h tối.

Tạch…
Băng đưa tay vặn núm cửa, cẩn thận bước vào trong căn nhà sáng trưng bởi chùm đèn ở giữa phòng khách. Về nhà vào giờ này là 1 điều rất hiếm khi xảy ra, hay nói đúng hơn là chưa bao giờ xảy ra, bởi mẹ cô đã ra các điều luật không thể không tuân theo: Tan trường phải về nhà ngay, không được đi lung tung.

- Chào ba mẹ con đi học về!

- Đi học á? – trong nhà vang lên tiếng nới gắt gỏng – Con đi học mà giờ này mới về là sao hả?

- Ơ…- Băng Băng ngây người nhìn mẹ đứng chống hông trước cửa, 2 mắt mẹ long lên. Giờ cô có thể tìm được lí do gì hợp lí?

- Con la cà ở đâu vậy hả? Mẹ đã dặn đi dặn lại là tan học phải về nhà gay kia mà! - mẹ cáu kỉnh.

- Mẹ, nhà ta có khách đấy ạ! - từ từ nhấc chân tháo đôi giày đang đi, Băng Băng quay mặt nhìn về phía cửa - Cậu vào đi!

Từ Minh Minh ngạc nhiên. Từ nào đến giờ con bé có dẫn ai về nhà đâu, lại còn là bạn nữa chứ. Đây đúng là chuyện lạ!

Cánh cửa chầm chậm mở ra, đứng trước cửa là 1 chàng trai có mái tóc màu hạt dẻ. Cậu khoan thai tiến vào trong nhà, cúi gập người.

- Chào dì! Cháu là Lâm Vũ Phong, bạn cùng bàn với Băng Băng, rất vui được gặp dì!

- … - im lặng.

Đôi mắt của người phụ nữ trung niên mở to hết cỡ, đôi môi được điểm 1 chút son bóng há hốc, kinh ngạc. Khuôn mặt xinh đẹp chuyển từ tức giận sang hoảng sợ, từ đỏ sang trắng bệch, và rồi tím nhợt.
Một thứ gì đấy đột ngột chồm dậy từ hõm tối kí ức, biến thành 1 cú đấm vô hình, tống thẳng vào lồng ngực. Người phụ nữ đứng yên bất động, hàng lông mi cong vút khẽ rung rung, tim đập mạnh.
Với 1 người chuyên nghiệp và có bộ óc sắc bén như bà, chỉ cần nhìn qua là bà đã phát hiện ra thân phận của chàng trai trước mặt.

- Nhà ta có khách à bà xã? – ba Băng Băng thản nhiên bước đến bên cạnh vợ, ông chưa cảm nhận được điều đáng sợ đang xảy ra.

Cho đến khi người đàn ông đưa mắt nhìn chàng trai đang từ từ ngẩng đầu lên, tách cà phê nghi ngút khói trượt khỏi tay ông, rơi tự do xuống mặt sàn.

Choang…
Tiếng thuỷ tinh vỡ vụn thành từng mảnh. Không gian trong căn phòng lắng xuống. Tất cả im lặng. Bên ngoài, đâu đó vang lên tiếng nhạc xình xịch, tiếng động cơ chạy ro ro trên mặt đường, tiếng còi xe réo inh ỏi…

- Ba mẹ sao vậy? – Băng Băng lên tiếng, cắt đứt sự im lặng thoảng mùi thuốc súng - Cậu ấy là 1 người bí ẩn. – cô nói ra suy nghĩ của mình.

- … - mẹ im lặng, cặp lông mày nhíu lại.

Chợt, bà cảm thấy có điều gì đó bất ổn. Quay lại nhìn chằm chằm cô con gái, bà phát hiện trên bộ đồng phục của cô có vết máu. Một lần nữa, cảm giác của cú đấm mạnh xuất hiện, tống thẳng vào lồng ngực.

- Băng Băng, con lại đánh nhau hả? - giọng người phụ nữ run run, khuôn mặt căng thẳng đến tột độ. Bà mong điều mình nói là sự thật.

- Không ạ.

- Vậy…vệt máu này…ở đâu ra? – bà đã sai.

- À, đấy chính là lí do cháu đến đây, vào cái giờ này ạ! – Phong lên tiếng, giọng nói lễ phép nhưng lạnh lùng đến vô cảm.

Cậu khẽ nhếch môi mỉm cười, 1 nụ cười mờ nhạt đến mức nếu không nhìn kĩ sẽ không thể nào nhìn ra.

- Cậu…Cậu đến đây là có ý gì? Cậu tiếp cận con gái tôi là có mục đích gì hả? – bà nói như gào lên.

- Minh Minh, bình tĩnh lại đi, chuyện đâu còn có đó mà! - người đàn ông níu vai vợ, lo lắng.

Ông đã biết rằng sẽ có ngày hôm nay mà. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, thay vì trốn chạy nó, tại sao chúng ta không đối diện với nó 1 cách thẳng thắn. Trong cuộc đời nhiều biến cố này, chúng ta không ai biết được chỉ 1 giây tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra.
Nói thực lòng, không lo lắng và hoảng hốt khi gặp chàng trai kia là chuyện không thể, nhưng mỗi khi nhớ lại hình ảnh ông và vợ mình phải chạy trốn trong đêm mưa gió, với đứa con gái sắp sửa chào đời, khái niệm hối hận lại trỗi dậy trong ông. Nếu như ngày đó ông thẳng thắn đối mặt với mọi chuyện thì bây giờ đã không đến nông nỗi này.






Sun Sep 23, 2012 7:01 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Tem!!!!
SS viết rất tốt, biết cách so sánh, nghe câu văn rất hay :banhbao10: . Ss cũng biết cách tạo tình huống phết, cứ đọc xong chap nào là em muốn đọc tiếp chap sau. Hóng chap mới của ss nha, tặng ss thêm 1 thanks nữa






Mon Sep 24, 2012 8:00 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Hì, ss chưa nói nhỉ? :whitecat2:
ss học lớp chuyên Văn mà :yoyo7: víc như vầy cừa để xả street vừa tăng khả năng viết văn :yoyo10:
mà sao ss cứ muốn víc xog nhanh nhanh để víc típ :yoyo14: khổ thế đấy, tự dưng ý tưởng cứ tuôn trào :yoyo13:






Mon Sep 24, 2012 8:01 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

Ánh sáng vàng dịu của chùm đèn giữa phòng chiếu rõ không gian phòng khách. Cả 4 người lặng thinh, không rõ là bao lâu, cho đến khi người phụ nữ cất giọng nói run run.

- Cậu là ai?

- Dạ, cháu là Lâm Vũ Phong, 16 tuổi, cao 1m82, học sinh lớp 10A…

- Ta không hỏi cậu cái đó! - người phụ nữ trừng mắt, huyệt thái dương hẵng còn giật giật vì tức giận.

- Hừm…- Phong cười nhếch môi, vẻ mặt tự tin, đắc ý – Dì biết cháu là ai mà!

- Quả nhiên…Cậu đến đây làm gì?
- Dì nghĩ cháu tiếp cận Băng Băng vì có ý đồ xấu xa?...Cháu đến đây để tìm 1 người tên là Lý Thế Nam, có cô con gái 16 tuổi xinh đẹp, thông minh… Và dì đoán xem…chuyện gì đã xảy ra?...Ngay ngày đầu tiên đến đây, cháu đã vô tình gặp được người cần tìm. Đó có phải là… định mệnh không ạ?!

- Im đi! – bà cắt ngang – Trên đời này chẳng có cái gì được gọi là định mệnh cả. Đừng nói với ta về cái điều ngu ngốc đó!

- Dì đang trốn chạy… lời nguyền 16 năm về trước? – Phong lạnh lùng, nhìn thẳng vào đôi mắt người phụ nữ.

- Lời nguyền? – cô gái nhỏ ngồi bất động bỗn dưng lên tiếng, đôi mắt nâu trợn tròn, sáng long lanh. Có vẻ như đây là 1 điều thu hút trí tò mò có sẵn trong người của cô.

- Cậu… Thực ra cậu là ai? Chẳng lẽ… - người phụ nữ hoảng sợ, 2 bàn tay bấu chặt tách trà.

- Đúng! Cháu là con trai thứ 3 nhà họ Lâm, Lâm Vũ Phong… Nói đúng ra, cháu đến đây không phải là không có mục đích… Nhưng mục đích của cháu là 1 mục đích cao cả, tốt đẹp, và…nó mang lại hoà bình cho thế giới.

- Khôi hài đấy! - người đàn ông cất tiếng nói chế giễu, không giống vợ mình, khuôn mặt ông bình thản như không – Một… ma cà rồng có thể mang lại hoà bình cho thế giới? Bằng cách nào?

- Anh…

- Ma…Ma cà rồng? Lâm…Lâm Vũ…Lâm Vũ Phong là ma cà rồng? Không phải chứ! – Băng đứng phắt dậy, 2 mắt sáng long lanh, đôi môi anh đào mấp máy, giọng nói pha chút… hào hứng (Tại sao lại hào hứng chứ?!)

Có lẽ đây chính là 1 mảnh ghép quan trọng trong việc điều tra thân phận của 2 tên ngồi cùng bàn: Lâm Vũ Phong và Lâm Ánh Minh. Chơt, 1 chớp loé xoẹt qua đầu, Băng Băng im lặng, đôi mắt trợn tròn như vừa phát hiện ra điều gì đó. Ánh Minh từng nói cậu giống Lâm Vũ Phong, chẳng lẽ là giống về thân phận, cậu cũng là 1 ma cà rồng?!

- Anh đang nói gì vậy hả? Làm …Làm gì có ai là Ma cà rồng ở đây chứ! Thật là vớ vẩn! Chắc anh viết truyện nhiều quá nên tưởng tượng ra đấy mà! Thật là…- khuôn mặt người phụ nữ tái xanh, bờ môi mấp máy, ánh mắt đầy lo lắng hướng về phía người đàn ông bên cạnh.

- Em bình tĩnh đi! Hãy để anh giải quyết mọi chuyện 1 cách êm thấm! - ông quay sang nhìn vợ, đôi mắt ánh lên sự kiên định khiến người đối diện phải im lặng.

Ông nghĩ mọi chuyện của quá khứ nên kết thúc ở đây. Nếu cứ tiếp tục thì đến bao giờ mới có thể chấm dứt?

- Cháu cần…- Phong ngước khuôn mặt nghiêm túc, đôi mắt nâu nhìn chằm chằm về phía người đàn ông -… khẩu súng bắn đạn bạc của thợ săn ma cà rồng… Mẹ nói chú là 1… thợ săn giỏi vào bậc nhất!

- … - Từ Minh Minh tròn mắt, ngồi bất động.

Chàng trai trước mặt dường như biết tất cả mọi chuyện. Có vẻ mẹ cậu đã kể cho cậu nghe tất cả.

- Lâm Vũ Phong, cậu điên rồi! Cậu nói ba tớ là gì? Là thợ săn ma cà rồng á? – khuôn mặt hào hứng, phấn khởi biến mất, nụ cười ngọt ngào như kem bông cũng vụt tắt.

Ba cô là 1 thợ săn ma cà rồng? Một người ba hiền lành như vậy lại là 1 thợ săn ma cà rồng giỏ vào bậc nhất? Và điều quan trọng hơn cả… là cô không hề biết gì về chuyện động trời này.
Thực ra thì còn bao nhiêu chuyện kinh ngạc nữa đang chờ đợi cô ở phía trước? Đúng là bây giờ cô mới thấm thía câu nói của Lâm Vũ Phong: không nên đánh giá 1 ai đó qua vẻ bề ngoài của họ!

- Tốt lắm chàng trai! – ông cười - Cậu cần nó để làm gì? Bảo vệ nền hoà bình của thế giới chăng?

- Anh…- Từ Minh Minh chau mày nhìn chồng.

Có vẻ như mọi chuyện sắp được phơi bày. Nếu như Băng Băng biết và im lặng, đó sẽ là 1 điều cực kì may mắn. Còn nếu con bé biết sự thật và điều đó kích thích trí tò mò vốn đã có sẵn trong người nó, thì đó sẽ là 1 cơn ác mộng. Bà đã cố gắng giữ kín tất cả mọi chuyện suốt 16 năm trời, vì nếu cô con gái của bà biết, chắc chắn cô sẽ tự mình tìm đến…chỗ chết. Không những vậy, lời nguyền quái quỷ kia sẽ khiến cô tổn thương!

- Minh Minh…- người đàn ông cất giọng nói nghiêm nghị, chắc nịch.

Đối diện với đôi mắt của ông, bà thở dài rồi im lặng, ánh mắt dừng lại trên người Lâm Vũ Phong.

- Cháu cần nó…để…giết chết Chủ tịch Hội đồng Bóng tối, Lâm Mưu Dị. – sát khí dấy lên trong lời nói lạnh lùng của Phong.

Cậu nhìn thẳng vào mắt Lý Thế Nam, như thông báo, rằng bằng mọi giá cậu phải có được khẩu súng đạn bạc - thứ duy nhất có thể sát thương ma cà rồng.

- … - tất cả sững người.

Không động tĩnh. Trên khuôn mặt của gia đình họ Lý, chỉ có 1 cảm xúc duy nhất, có thể miêu tả bằng 2 từ: kinh ngạc! Đúng. Tuy mỗi người đều có những suy nghĩ của riêng mình nhưng biểu cảm trên mặt họ chỉ có 1.
Khuôn mặt Phong vẫn thản nhiên đến vô cảm. Không có dấu chỉ nào, dù là mảy may, cho rằng cậu nói dối.

- Lâm… Lâm Mưu Dị… là cha của cậu kia mà! - người phụ nữ lắp bắp, cả người không ngừng rung lên.

Người con trai trước mặt bà là kẻ dám chĩa súng bắn chết ba ruột mình?

- Cha ư? - vẫn nụ cười nhạt, ẩn chứa trong giọng nói lạnh lùng là 1 sự mỉa mai, khinh bỉ đến căm ghét - Người đàn ông ung dung cầm súng… bắn chết vợ mình mà có thể là 1 người cha tốt sao?

Đôi mắt Phong đầy thù hận. Có vẻ như cậu rất hận ba mình. Đừng sau con người luôn tỏ vẻ ngang ngược, tih quái ấy lại là 1 trái tim dễ tổn thương, dễ kích động. Thực sự, trên thế giới này có rất nhiều người giống cậu. Để tồn tại, họ giấu mình sau 1 vỏ bọc nào đấy, không bao giờ cho phép mình phơi bày con người thật và luôn che giấu các cảm xúc tồi tệ. Cô độc. Ừ, ngay lúc này đây, cô gái nhỏ như hiểu thêm phần nào về Lâm Vũ Phong, về con người thật sự của cậu. Cô có thể nhìn thấy cậu đang đau đớn và mệt mỏi. Một người cha có thể giết chết vợ mình thì con cái có là gì? Băng Băng chợt nghĩ mnìh thật may mắn, khi có 1 người cha tốt như ba cô.

- Lệ Tuyết… chết rồi sao?

- Mọi người có biết tại sao ông ta lại làm như vậy? – Phong tiếp tục lên tiếng, giọng nói như đay nghiến.

- …

- Vì mẹ đã phát hiện ra âm mưu thâm độc của ông ta…

- …

- Biến loài người thành nguồn cung cấp máu cho ma cà rồng. - cậu nhếch môi, lạnh lùng nhả ra từng chữ từng chữ một.






Sun Sep 30, 2012 7:39 am
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

:yoyo10: :yoyo10: :yoyo10:

Chap 5.

Vol 1.


7h28’ tối…

Trong căn phòng khách rộng lớn, mùi chết chóc phảng phất, lởn vởn quanh 4 người đang ngồi dưới ghế sofa. Im lặng. Mỗi người đeo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Tách trà trên bàn vẫn còn nguyên, nhưng đã nguội lạnh từ lúc nào. Không khí u uất bao trùm lên người họ. Tất cả bất động, cảm xúc bất động.
Biến loài người thành nguồn cung cấp máu cho ma cà rồng? Đó chẳng phải là 1 chuyện ngu ngốc và điên rồ hay sao?!

- Có…Có thật là…ông ta…định làm như vậy? – như không tin vào tai mình, người phụ nữ đưa tay day day thái dương, miệng lắp bắp, đôi mắt nhìn Vũ Phong vô hồn.

- Dạ…Đó là sự thật! – Phong thở dài, khẽ gật.

- Ông ta điên rồi sao? – Băng Băng trừng mắt nhìn chàng trai bên cạnh, căng thẳng tột độ.

- Đó là 1 con người đầy tham vọng! Ông ta sẽ khôg dừng lại nếu chưa đạt được mục đích của mình! – Lý Thế Nam thả lỏng người.

Ông thực sự rất ngạc nhiên với cái ý đồ đen tối, xấu xa của Chủ tịch Hội đồng Bóng tối, nhưng nếu vị chủ tịch đó là Lâm Mưu Dị thì lại là chuyện khác. Ông ta là kẻ độc đoán và tàn bạo. 16 năm trước, nếu không phải nhờ Trần Tiểu Lệ giúp trốn thoát thì có lẽ người phụ nữ mà ông yêu thương nhất - Từ Minh Minh, đã không còn trên thế gian này. Nhưng oái ăm thay, chính Trần Tiểu Lệ - 1 ma cà rồng biết ma thuật, đã tạo nên lời nguyền quỷ quái, khiến vợ chồng ông phải bỏ trốn đến 1 nơi xa lạ. Ông nhớ lại 16 năm trước…

~~~ FlashBack ~~~

Đài Bắc… 16 năm về trước…

Bóng tối đang bao trùm lên tất cả mọi vật. Từng trận gió lạnh xào xạc thổi. Trên trời, nhưng đám mây đen kịt vần vũ kéo đến, báo hiệu 1 cơn mưa rào sắp đổ xuống mặt đất.
Rầm… Rầm…
Trước cửa căn nhà hoang, 1 người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng đã ướt đẫm mồ hôi và vấy máu không ngừng đập tay vào cánh cửa tồi tàn, nhưng xem ra còn rất kiên cố. Mồ hôi chảy từng giọt trên khuôn mặt lo lắng và hoảng loạn của ông.

- Trần Tiểu Lệ! Mở cửa ra! Cô đang làm cái quái quỷ gì vậy hả? Thả vợ tôi ra, nhanh lên! - tiếng hét thất thanh vang lên trong đêm, xé rách đám mây trên không trung, khiến những hạt mưa lộp bộp rơi xuống.

Đùng… Đùng…

Tách…Tách Tách…Ào…Ào…Ào…
Mưa đột ngột đổ ào xuống như trút nước. Từng hạt mưa nặng trĩu và lạnh rơi xuống người Lý Thế Nam như những mũi lao cắm thẳng vào da thịt ông.
Bên trong căn nhà oang le lói thứ ánh sáng mờ ảo. Dưới ánh đèn lờ mờ, 2 người phụ nữ hiện ra với khuôn mặt và cảm xúc khác nhau. Một người xinh đẹp như hoa và 1 người xấu xí với vết sẹo trên khuôn mặt khiến bà trở nên đáng sợ.
Trần Tiểu Lệ từ từ tiến về phía người phụ nữ bị trói dưới đất, đôi môi nở 1 nụ cười vô cùng gian xảo. Người phụ nữ kia vẫn ngồi im bất động, không có dấu hiệu nào cho thấy bà đang sợ hãi.

- Từ Minh Minh! Sẽ thế nào nếu tôi được thưởng thức máu của ma cà rồng xinh đẹp nhất đây? Liệu sau đó tôi có thể có được khuôn mặt như thế này? – Trần Tiểu lệ ngồi thụp xuống trước mặt người phụ nữ xinh đẹp, đưa tay đẩy nhẹ cằm Từ Minh Minh, bà nhướn mày.

- Hừm…- người pụ nữ cười nhạt, 1 nụ cười mỉa mai và thách thức.

- Ha ha…Đừng lo! Tôi đâu phải loại người xấu xa như vậy! - người phụ nữ thả tay ra khỏi cằm, đứng dậy, quay người đi về phía cái bàn cũ kĩ.

Bà ta đưa tay, cầm lên 1 quả cầu ma thuật. Ánh sáng màu tím từ quả cầu toả ra như mê hoặc tất cả mọi vật. Từ Minh Minh trừng mắt, có cái gì đó đang luẩn quẩn trong đầu, bà nghe rõ tiếng những dây thần kinh như đang vỡ vụn. Người phụ nữ đáng sợ kia định làm gì với quả cầu ma đó?
Trần Tiểu Lệ im lặng, cầm quả cầu ma đi về phía Từ Minh Minh, đôi môi nhếch lên.

- Trước khi thả cô về với “chàng thợ săn” tài giỏi ngoài kia, tôi sẽ tặng cho đứa con gái sắp chào đời của cô… 1 món quà. – ánh mắt long lên, giọng nói khô khan và lạnh lùng - Thử đoán xem…đó là gì nào?

Rầm… Rầm…
Cánh cửa chính lại rung lên.

- Trần Tiểu Lệ, mở cửa ra!

- Im đi Lý Thế Nam, nếu không Từ Minh Minh và cô con gái của các người sẽ chết đấy! - tức giận, bà ta gằn lên, ánh mắt trợn trừng nhìn vào người phụ nữ trước mặt.

- … - người bên ngoài im lặng.

- Cô…Cô định làm gì con gái tôi hả? - Từ Minh Minh bắt đầu lo lắng, toàn thân run lên trước ánh mắt sắc lạnh của người phụ nữ trước mặt.

Bà ta là 1 người phụ nữ xấu xa và thâm độc, không có chuyện gì mà bà ta không thể làm, để đạt được sự thoả mãn của chính bản thân mình.

- Không sao! Tôi sẽ tặng cho con bé…1 lời nguyền, ha ha ha…- 1 tiếng cười man rợ vang lên trong căn phòng yên tĩnh, nhưng rồi lẫn vào tiếng mưa rơi xối xả ngoài kia.

Lý Thế Nam lúc này đang ngâm mìn dưới mưa. Từng hạt mưa buốt lạnh thấm dần qua chiếc áo sơ mi mỏng manh, khẽ chạm vào lớp da đang nóng bừng lên của ông. Rốt cuộc thì chuyện gì đang diễn ra bên trong căn nhà này? Ruột gan ông như cồn cào. Trước 1 người phụ nữ đầy mưu mô quỷ kế như Trần Tiểu Lệ, ông hoàn toàn bất lực.

- Dừng lại đi! Cô điên rồi!

- Nếu muốn thoát khỏi đây, Từ Minh Minh, cô nên im lặng thìư hơn…Tặng quà xong cho con gái cô, tôi sẽ thả cô ra…Còn nếu cô không nghe lời tôi, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!

- … - người phụ nữ im lặng. Trần Tiểu Lệ là người đã nói là sẽ làm.

Nhìn thấy phản ứng của kẻ đối diện, bà ta khẽ cười…nhếch môi, 1 nụ cười thật gian xảo. Bà ta giơ quả cầu ma lên trước mặt, mắt hìn trân trâ vào quả cầu, đôi môi mấp máy điều gì đó, rồi giọng nói lạnh lùng vang lên.

- Cô bé, cháu là 1 cô gái xinh đẹp… giống như mẹ của cháu vậy! Sau này lớn lên, cháu sẽ là 1 nữ hoàng khiến bọn con trai phải say mê… Cháu sẽ gặp 3 chàng trai định mệnh của mình, đó chính là 3 đứa con trai… nhà họ Lâm…Chúng sẽ yêu cháu, sẽ tranh giành nhau để có được cháu, 1 thiên thần quyến rũ… Nhưng chúng không biết rằng, cháu chính là…Thần Chết, người sẽ lấy mạng của chúng bất cứ lúc nào…Lớn nhanh nhé, thiên thần xinh đẹp của ta!

Lời bà ta vừa dứt, khuôn mặt người phụ nữ xinh đẹp đã tái nhợt, thời gian như ngừng trôi.

- Cô…Cô…điên rồi! Cô đang làm cái trò gì thế hả? Thả tôi ra! Hãy thả tôi ra! Tại sao cô lại làm như vậy hả? - người phụ nữ hét lên, đôi mắt trợn tròn.

Dường như không muốn tin vào những điều vừa xảy ra, bà lắc đầu lia lịa, như cố đẩy mảng kí ức vừa rồi ra khỏi đầu.

- Tại sao tôi lại làm như vậy à? Điên? Hừm…Cứ cho là vậy đi! - người phụ nữ cười nhạt - Từ trước đến giờ, cô luôn có tất cả, gia đình, bạn bè và cả tình yêu… Còn tôi…bị mọi người rẻ rúng, xa lánh…chỉ vì vết sẹo này, tác phẩm của Lâm Mưu Dị, kẻ đã từng say mê cô 1 thời! Cô có hiểu cảm giác của tôi không, khi bị chính người mình yêu làm cho ra như vậy?... À, hôm nay nếu không có tôi, cô cũng đã trở thành con mồi của Thần Chết rồi! Tôi không biết sau này có hối hận không, về hành động của mình… Nhưng hiện giờ thì chưa, bởi tôi đang rất thoả mãn với “món quà” vừa tặng cho con gái cô.

- …

- Thôi được rồi! Tôi đi đây! Tạm biệt! - Trần Tiểu Lệ đứng dậy, trên tay cầm quả cầu ma, ung dung tiến về phía cánh cửa thoát hiểm bí mật.

Bà đưa cánh tay khô khốc. Đẩy.
Rầm…
Cánh cửa đổ ập xuống.

- Ha ha ha…- bà ta thản nhiên cười lớn, bước những bước ung dung dưới trời mưa tầm tã.

Khi bà ta đã đi khuất, 1 bóng đen từ sau đống củi khô bước ra.






Mon Oct 15, 2012 7:25 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

Nghe tiếng động phía sau căn nhà hoang, người đàn ông chạy nhanh đến. Trần Tiểu Lệ đã biến mất từ lúc nào. Ông vội vàng lao vào nhà qua cánh cửa đã bị xô đổ. Thật không ngờ đằng sau căn nhà này lại có 1 cánh cửa thoát hiểm bí mật. Nhìn từ xa sẽ chẳng ai nghĩ rằng đó là 1 cánh cửa, bởi màu sắc của nó giống hệt màu của bức tường. Nhưng vấn đề lúc này không phải là suy nghĩ về chuyện cánh cửa, mà là cứu vợ của ông.
Đột nhiên, ông sững người đưa ánh mắt về phía người phụ nữ đang cởi dây trói cho vợ mình. Đó chẳng phải là…

- Lệ Tuyết! – ông gọi tên người phụ nữ rồi lao nhanh về phía họ.

Giật mình. Ông nhận ra vợ mình đang run lên từng đợt, khuôn mặt tái nhợt.

- Minh Minh! Em sao vậy?

- Thế…Thế Nam…Con gái…- giọng nói run run, khuôn mặt tím ngắt, nhưng không 1 giọt nước mắt rơi xuống. Người phụ nữ đó chưa bao giờ khóc vì những chuyện như thế này.

- Không sao đâu, ổn rồi! - người đàn ông ôm vợ vào lòng, giọng nói ấm áp như xua đi nỗi sợ hãi trong lòng người phụ nữ.

Chợt nhớ đến người phụ nữ vừa cởi trói cho vợ mình, ông quay sang.

- Cảm ơn cô! Nhưng…tại sao cô lại ở đây? Đã có chuyện gì xảy ra?

Người phụ nữ im lặng hồi lâu, khuôn mặt trắng nõn hồng hào đã chuyển sang màu trắng bệch. Bà là vợ của Lâm Mưu Dị - Vương Lệ Tuyết – 1 người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng. Khó khăn lắm, người phụ nữ mới lên tiếng, giọng nói run run.

- Tôi thấy trời sắp mưa nên vào đây trú tạm…Không ngờ…

- Chúng ta…Chúng ta phải rời khỏi đây…Ngay bây giờ! - Từ Minh Minh đưa tay túm cổ áo chồng, đôi môi mím chặt.

Bà bất lực khi không thể “tống” mảng kí ức vừa rồi ra khỏi đầu. Bộ não quá nhạy bén của bà đã kịp lưu trữ lại tất cả các dữ liệu. Những câu nói của Trần Tiểu Lệ cứ vang vọng trong đầu bà mãi không dứt.

- Tiểu Lệ đã “tặng” cho cô bé… 1 lời nguyền…- khuôn mặt Vương Lệ Tuyết ngày càng xuống sắc, đôi mắt trong veo long lanh, ngân ngấn nước. Bà là 1 người nhạy cảm - Lời nguyền…liên quan đến cả con trai tôi…

- … - người đàn ông im lặng.

Ông không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. Rốt cuộc thì lời nguyền mà Vương Lệ Tuyết đang nói đến là cái quái gì?

- Vì vậy…chúng ta phải đi khỏi đây…rời xa nơi này…Nhanh lên! - Từ Minh Minh gào lên điên loạn, 2 bàn tay tóm chặt vai người đàn ông bên cạnh đang ngơ ngác không hiểu gì.

- Cô định đi đâu?

- Đâu cũng được…miễn là nơi không có ma cà rồng…và không có mấy đứa con trai nhà họ Lâm. - người phụ nữ đứng dậy khó nhọc.

Lo lắng. Đó là tất cả những gì đang hiện lên trên khuôn mặt của bà.

- Thôi được! Chúng ta đi! – Lý Thế Nam nắm bàn tay lạnh ngắt của vợ, tuy không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ông vẫn nghe theo vợ mình. Ông quay qua nhìn người phụ nữ đứng bất động, khuôn mặt vô cảm - Tạm biệt cô!

Bên ngoài mưa mỗi lúc một lớn hơn, không gian chìm trong tiếng mưa, gió vi vu xuyên qua đám lá xác xơ, kêu xào xạc.

- … - người phụ nữ đứng im bất động.

Bà đang suy nghĩ về những gì sắp sửa xảy ra. Liệu con trai bà có gặp lại con gái Từ Minh Minh? Liệu ai có thể ngăn được lời nguyền đó? Hay đơn giản hơn, liệu lời nguyền…là có thật? Ai có thể tạo ra được lời nguyền? Câu trả lời chỉ có 1, đó là không-1-ai. Thực ra chẳng có lời nguyền nào cả, con người ta luôn gọi những điều đã, đang, và sẽ xảy ra là…định mệnh!

- Sẽ có ngày mọi chuyện được phơi bày, chỉ có điều ngày đó là bao giờ…phải không con trai?! - người phụ nữ cúi xuống, âu yếm nhìn đứa con trong bụng, nhoẻn miệng cười và cất giọng nói ấm áp.

~~~ End ~~~

- Nếu lúc đó ta không suy nghĩ 1 cách nông cạn thì mọi chuyện đã chẳng như thế này! – Lý Thế Nam cúi đầu, tự trách mình.

Ông nghĩ tất cả mọi chuyện đều do mình mà ra.
- Anh đang nói gì vậy? – khuôn mặt người phụ nữ trắng bệch.

Sự thật được che giấu 16 năm đã được phơi bày. Bà phải làm gì bây giờ?

- Mẹ… Mẹ là… Ma cà rồng? – lắp bắp, đôi mắt nâu mở to hết cỡ, miệng cô gái nhỏ há hốc.

Kể từ khi đem Lâm Vũ Phong về nhà, hình như kinh ngạc đã trở thành biểu cảm chính trên khuôn mặt Băng Băng.

Người phụ nữ trước mặt cô là 1 ma cà rồng? Người mẹ khó tính, dữ dằn của cô là 1 ma cà rồng? Người mà cô gặp mỗi ngày suốt 16 năm qua là 1 ma cà rồng? Tại sao mọi người lại giấu cô, về tất cả? Tại sao cô lại không nhận ra chứ!? Nói vậy, cô cũng là 1 ma cà rồng sao? Các câu hỏi hiện ra, như những móng vuốt sắc nhọn tức khắc bám chặt vào đầu người đặt câu hỏi, cào cấu.

Một cảm giác thất vọng, đau đớn và bấn loạn lởn vởn quanh Băng Băng, tuởng chừg như có thể chạm tay vào được. Có cảm giác như cô là người thừa trong căn nhà này, và trong cả câu chuyện bí ẩn mà mọi người đang nói đến.

- Băng Băng… con nghe mẹ nói đã…- Từ Minh Minh nhíu mày.

Bà có thể cảm nhận được cô con gái đang nghĩ gì, nhờ vào trực giác của 1 người mẹ. Bà biết mình không nên che giấu chuyện này nữa. Bất lực, người phụ nữ đứng dậy, từ từ đi về phía Băng Băng ngồi. Xoay nhẹ cô lại, bà nhìn thẳng vào mắt cô gái nhỏ.

- Tại sao lại giấu con? Tại sao mẹ lại không cho con biết? – cô gái nói như gào lên, đôi mắt nâu long lanh, ừng ực những giọt nước, nhưng không hề rơi xuống.

- Mẹ xin lỗi! Đáng ra mẹ nên nói cho con biết chuyện này sớm hơn…Nhưng con hãy hiểu cho mẹ… bởi vì mẹ…

- Mẹ đang trốn chạy. – Băng Băng cắt ngang, điều mà cô chưa từng dám làm với mẹ - Mẹ nghĩ làm như vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc êm thấm?

- Mẹ…

- Lời nguyền sao? – Băng Băng tiếp tục cắt ngang, giọng nói lạnh lùng - Mẹ tin điều đó sẽ xảy ra? Thật ngớ ngẩn! Điên rồ!

- Băng Băng… không được hỗn… Con có biết mình vừa nói gì không hả?

- Con sẽ là Thần Chết? Con sẽ giết chết anh em nhà Lâm Vũ Phong? Hừm… Không ai có quyền quyết định mọi chuyện, ngoài chính bản thân mình… Không phải sao?

Đúng. Chuyện của cô tự cô quyết định, sẽ chẳng có ai có thể ngăn cản được những việc cô muốn làm, những dự định mà cô sẽ thực hiện, những điều mà cô muốn… Lời nguyền? Liệu có thứ tà phép nào tạo ra lời nguyền? Tất cả chỉ là mê tín. Thật ngốc nghếch nếu có ai đó tin vào lời nguyền, 1 thứ chẳng hề tồn tại ở thế gian này chứ đừng nói đến là sẽ tạo ra được.

- Nhưng… đôi khi chúng ta không thể tự mình quyết định mọi chuyện… Cậu hiểu chứ!? – chàng trai ngồi bất động nãy giờ bỗng lên tiếng. Giọng nói cậu vẫn thản nhiên, lạnh lùng như mọi khi. Trên khuôn mặt cậu vẫn còn đọng lại 1 vài ý nghĩ mơ hồ.

- Đúng vậy… Nhưng cậu biết đấy… Sẽ không có ai có thể cản trở những gì tớ muốn làm… Nếu tớ đã quyết tâm đến cùng…

- Cậu nghĩ chuyện đó dễ dàng lắm sao?

- Cậu tin không… Tớ có thể quyết định được… mạng sống của ba cậu. - liếc ánh mắt vô cùng sắc lạnh về phía Vũ Phong, cô gái nhỏ nở 1 nụ cười tự tin, thách thức.

Câu nói của cô thực sự khiến mọi người phải bất ngờ và kinh ngạc, và hoảng sợ, và còn bao nhiêu thứ cảm xúc xen lẫn trên khuôn mặt của họ. Nhiệt độ trong phòng bỗng dưng tăng đột ngột. Mồ hôi lấm tấm trên trán của Phong. Cậu nhìn cô gái nhỏ bên cạnh như nhìn người sao Hoả. Thật ra cô là ai? 1 ma cà rồng? Tất nhiên. Nhưng tại sao cô có thể nói được câu nói đó với khuôn mặt như thế kia? Tự tin. Thách thức. Và cả 1 chút thản nhiên đến bất cần… Rốt cuộc, cậu chỉ còn cách thở dài và im lặng. Người con gái kia quả không phải 1 con nhóc 16 tuổi bình thường. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô quyết tâm giết bằng được Lâm Mưu Dị - Chủ tịch Hội đồng Bóng tối?

p/s: mọi người chịu khó zô cmt cho fic Sún cái nhá, dạo này ít mem ghé quá! :redfox5:
[You must be registered and logged in to see this link.]






Thu Oct 25, 2012 7:57 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Chap 6.

Vol 1.

- Điên rồ! Băng Băng, con có biết mình vừa nói gì không hả? - mẹ gắt, khuôn mặt dần tái đi, môi mím chặt – Con bị bệnh rồi phải không?

- Con không sao hết…Mẹ, mẹ không tin con?

- Không phải mẹ không tin con, nhưng… con có biết mình đang lao đầu vào chỗ chết không hả? Mẹ không thể hiểu nổi con đang nghĩ gì nữa… Lâm Mưu Dị… ông ta có thể giết chết vợ mình, vậy thì tại sao ông ta không thể… thủ tiêu con cơ chứ!? Và nếu biết… con là con gái Lý Thế Nam, ông ta sẽ không tha cho con…

Không gian lại chìm vào sự im lặng đến sởn gai ốc. Tất cả im lặng. Thời gian như ngừng trôi. Cho đến khi Băng Băng lên tiếng, giọng nói dứt khoát và chắc nịch.

- Ba, ba đưa khẩu súng đó cho con đi!

- … - Lý Thế Nam sững người.

- Cậu đang nói gì thế? – Phong trừng mắt kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ.

- Tiểu Băng, con điên thật rồi! - người phản ứng dữ dội nhất là Từ Minh Minh.

Bà không thể tin nổi điều mà đứa con gái vừa nói. Bà đã nói đến thế rồi mà cô vẫn… Đưa khẩu súng đạn bạc cho con bé? Đấy chẳng phải là dẫn con bé vào chỗ chết hay sao?! Đối phó với Lâm Mưu Dị là 1 điều chẳng dễ dàng gì chứ đừng nói đến việc bắn chết ông ta. Xung quanh ông ta có biết bao nhiêu là vệ sĩ, dù có tìm được căn cứ của Hội đồng Bóng tối thì liệu có vào được đến tận ghế ngồi của ông ta để mà chĩa súng bắn? Thật ra thì Băng Băng đang nghĩ gì!

- Ba à, ông ta đang có 1 mưu đồ đen tối, nếu không có người dám đối đầu với ông ta thì loài người sẽ ra sao? Con thật không thể giương mắt đứng nhìn ôn ta làm chuyện điên rồ ấy được! Ba có hiểu con không? – đôi mắt nâu trong veo, đôi môi anh đào chúm chím, nài nỉ.

- Tớ dám. - giọng nói kiên định và tự tin của Phong rõ ràng chẳng thể lẫn vào đâu được.

Cậu đến đây để lấy khẩu súng đặc biệt, tức là cậu đã chấp nhận đối đầu với người được gọi là cha mình.

- Cậu sao? Nếu không có khẩu súng của ba tớ thì cậu có dám? – Băng Băng trừng mắt, 2 tay khoanh trước ngực, nhin Phong điệu bộ thách thức và giễu cợt.

- Cậu nghĩ tớ sợ ông ta? Nếu không có khẩu súng cũng không sao, dù sao thì tớ vẫn quyết phá tan âm mưu đó, và sẽ không tha thứ cho ông ta về những gì ông ta gây ra. - dường như cậu rất thích thách thức cô gái nhỏ, bằng nụ cười quyến rũ tuyệt chiêu.

- Hừ… Ba, hãy đưa cho con… Con nhất định sẽ chứng minh cho mọi người thấy, rằng những gì có quyết tâm thì đều có thể thay đổi, bởi chính bản thân mình.

- Không. Không đưa cho ai hết. Tất cả mọi chuyện dừng lại ở đây thôi! - mẹ đứng dậy, ánh mắt đầy kiên quyết.

- Minh Minh, em nghe anh nói đã…Chúng ta… nên tin tưởng vào Băng Băng… Tất cả mọi chuyện đang diễn ra… có lẽ là do… ông trời sắp đặt… Anh tin con gái chúng ta có thể làm chủ số phận của mình.

- Vậy là ba đã dồng ý?

- Không. Em không thể chấp nhận… Anh thừa biết làm như vậy là rất nguy hiểm… Tại sao anh lại đồg ý?

- Em không tin Băng Băng? Đừng cố gắng cản trở mọi chuyện! Hãy để tất cả xảy ra theo cách mà nó sẽ xảy ra… Em hiểu chứ!

- Em không hiểu. Vả lại em cũng không phải là không tin con bé…

- Vậy thì hãy để con bé làm những gì nó muốn!

- Em không muốn nó đâm đầu vào chỗ chết, khi mà chúng ta đã biết quá rõ cái hố tử thần đang chờ đợi 1 kẻ nào đó!

- Em nghĩ em có thể ngăn cản con bé?

- …

- Không đúng không. Vậy thì nên chấp nhận!

- …

- Nếu mẹ không đồng ý…con sẽ…bỏ trốn…bất cứ lúc nào. – cô gái nhỏ cười tủm tỉm - Với sự hỗ trợ của ba, con không tin là không thể trốn thoát.

- Con dám? – bà trợn mắt nhìn con gái. Bà biết đó là câu hỏi thừa, nhưng vẫn hỏi.

- Mẹ không tin? Vậy để con chứng minh cho mẹ hé!

- Con…

- Minh Minh, lần này hãy để ah quyết định. – 1 giọng nói chắc chắn và kiên quyết vang vọng trong căn phòng.

Người phụ nữ đứng lặng thinh. Bà không biết lúc này mình nên làm gì, cả ck và con gái đều về cùng 1 phe để dồn bà vào thế bị động.

- Ba sẽ đưa con khẩu súng. – đôi mắt sáng rực trong hốc mắt sâu - Với điều kiện… tuyệt đối không được đi vào căn cứ của Hội đồng Bóng tối 1 mình.

- …

- Anh nghĩ nó sẽ nghe theo điều kiện vớ vẩn anh đưa ra sao? - người phụ nữ khoanh tay nhìn ck, đôi môi nở 1 nụ cười.

Bà còn lạ gì cái tính cách ngang bướng của Băng Băng, muốn cô không đâm đầu vào mấy chỗ “thách thức trí óc” thì thật là hoang đường!

- Con hiểu chứ? – nhán mạnh từng chữ, người đàn ông nhìn con gái.

- Dạ… gần như là đã hiểu hết ạ!

- Vậy con biết mình phải làm gì chứ?

- Không được. Em tuyệt đối không chấp nhận chuyện này! – trách nhiệm của 1 người mẹ không cho phép bà đứng nhìn con mình biết là có nguy hiểm mà vẫn đâm đầu vào.

- Đừng cố chấp như vậy Minh Minh! Giấu giếm suốt 16 năm trời mà vẫn bị lộ, vậy em nghĩ sẽ ngăn cản được nó trong bao lâu? – không để ý đến thái dộ của vk, Lý Thế Nam thẳng thừng - Nếu em cố chấp như vậy thì anh không còn cách nào khác là sẽ giúp con bé bỏ trốn!

- Anh… - người phụ nữ uất ức không nói được gì.

- Nếu chú đã quyết định như vậy…Cháu xin phép! – Phong cất giọng nói mệt mỏi, từ từ đứng dậy, cậu cúi gập người, toan bước đi.

- Cậu đi đâu vậy hả? – Băng chu môi, đôi mắt nâu mở to nhìn người con trai. Cậu từ bỏ dễ dàng thế cơ à?

- Về nhà. Ba cậu quyết định giao khẩu súng cho cậu rồi, tớ ở lại đây làm gì?

- Về á? Đã xong việc đâu. Cậu về tớ biết đường nào mà tìm…nhà cậu?

- Tìm nhà tớ làm gì? Cậu lại đang toan tính chuyện gì vậy hả? – khó hiểu, chàng trai nhíu mày nhìn cô gái nhỏ ngồi dưới sofa. Thật ra cô đang có ý đồ gì đây?

- Băng Băng, con đang nghĩ gì vậy hả? - thở dài, mẹ nhìn cô gái chằm chằm. Dường như bà không thể không chấp nhận quyết định của ck mình.

- Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp hả mẹ?

:mashimaro16: :mashimaro16: :mashimaro16: :mashimaro16: :mashimaro16:






Sun Nov 04, 2012 6:45 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Hồi hộp đó :banhbao10: , cô bé Băng Bắng đó cứng đầu thật, bản lĩnh nữa.
Giọng văn vẫn rất hay, đúng là học sinh chuyên văn có khác ^^. Chỉ có điều hạn chế dùng những từ viết tắt như vk, ck vs ah nhé chị.
P/S: Tí vào đọc fic của em rồi cho ý kiến nhé chị, em viết còn nhiều thiếu sót lắm.






Wed Nov 07, 2012 2:36 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

@ad: cơ mà tại vì à thì là mà viết như vậy cho nó ngắn ấy mà! :yoyo3:
p/s: ss mới thấy phần casting, nghe có vẻ hay :onion17: nhưng mà cho hình anime vô đẹp hơn hình người thật em à :onion23: lúc đó nhìn hình đẹp thì đọc... sướng hơn :onion27: *cười tủm tỉm má lúm đồng xiền* (ss mê zai đẹp cơ!)
Cơ mà chap ms đi em :onion37:






Wed Nov 07, 2012 2:39 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

Vol 2.

Sau hơn 1h đồng hồ đôi co, năn nỉ ỉ ôi, doạ dẫm mẹ, cuối cùng Băng cũng có thể sở hữu khẩu súng đạn bạc với điều kiện: chỉ được phép sử dụng súng cũng như phá tan âm mưu của Chủ tịch Hội đồng Bóng tối trong vòng 3 tháng. Nghe thì có vẻ đó là 1 khoảng thời gian dài, nhưng chỉ với việc tìm ra căn cứ của Hội đồng Bóng tối thôi cũng đủ giết chết thời gian và chất xám của Băng rồi.

Theo kế hoạch, Băng Băng sẽ đến ở cùng nhà với Lâm Vũ Phong, để tìm hiểu và điều tra xem, nơi Chủ tịch Lâm Mưu Dị dang ẩn nấp, là ở đâu. Điều đó có nghĩa là Băng Băng và Vũ Phong sẽ bắt tay hợp tác với nhau.

- Con định đến đó thật sao? Liệu có nguy hiểm? - người phụ nữ nhăn mặt, đôi môi mấp máy.

Băng xách cái ba lô đựng vài bộ quần áo, đứng trước cửa.

- Không sao đâu, mẹ đừng lo!

- Không lo sao được chứ! Cái con nhỏ này… Nhớ phải cẩn thận đấy! - mẹ cứ làm như tiễn con gái về nhà ck không bằng.

- Vâng. Ba mẹ cũng giữ gìn sức khoẻ.

- Nhờ cậu chăm sóc cho con bé! - người đàn ông đưa cánh tay rắn chắc vỗ vai chàng trai, ánh mắt đầy tin tưởng.

- Chú đừng lo… Dù gì thì cô ấy cũng là bạn cùng bàn với cháu… - Phong hơi cúi đầu, mỉm cười.

Rốt cuộc súng không lấy được mà lại còn rước thêm cái “của nợ” rắc rối về nhà! Cậu không thể tưởng tượng nổi cuộc sống của cậu rồi sẽ ra sao. Con đường phía trước đầy rẫy những nguy hiểm đang chờ sẵn, những ngàm bẫy do ai đó giương lên, liệu họ có vượt qua? Còn chưa kể đến ông anh cả kiêu ngạo, đầy tham vọng như bản sao của ba, liệu có phát hiện ra mục đích của cậu và cô gái nhỏ này? Lâm Ánh Nhật và Lý Băng Băng mà chạm trán nhau thì sẽ ra sao? Một kẻ kiêu ngạo, 1 kẻ ngang bướng, thế chiến thứ 3 có xảy ra? Nếu có xảy ra, đó chắc chắn sẽ là cuộc chiến sinh tử, 1 thảm hoạ của nhân loại.

Chiếc taxi dừng trước cổng.

- Con đi đây! – Băg cúi đầu, thở dài nhẹ nhõm.

Cuối cùng của cuối cùng cô đã thoát khỏi sự giám sát của mẹ và nhữn quy định trời ơi đất hỡi mẹ đặt ra. Cô quay người đi về phía chiếc taxi đang đợi.

- Cháu cũng xin phép! – cúi gập người, mái tóc mềm mượt rũ xuống, Phong định bụng bước đi.

- Vũ Phong này… Ta muốn nhờ cậu chuyện này…- cánh tay vung trong không trung của Phong bị tóm chặt lại, người đàn ông nhìn cậu lo lắng.

- Chú cứ nói!

- Băng Băng, nó là 1 đứa ương bướng, cậu đừng để nó đi vào chỗ nguy hiểm… Còn 1 điều nữa, nó là 1 MCR đặc biệt… Cậu biết đấy, ta là 1 thợ săn chứ không phải 1 MCR…

- Ý chú là… Băng băng không hẳn là 1 MCR?

- Đúng vậy! Cậu hãy giữ bí mật chuyện này… Nếu Hội đồng Bóng tối phát hiện ra nó, ta không nghĩ rằng nó sẽ được an toàn…Ta cũng không biết lúc nào, bản tính MCR trong người nó mới bộc phát… Vì vậy, cậu hãy để mắt đến nó, đừng để nó 1 mình…Ta nhờ cậu đấy!

- Cháu nhớ rồi! – chàng trai lưỡng lự.

Cậu cũng không biết rằng mình có thể ngăn cản cô gái nhỏ ngang bướng kia không nữa. Đó là 1 điều quá sức! Nhưng, dường như cảm nhận được niềm tin mà người đàn ông đặt vào mình , cậu gật đầu.

Để lại ánh mắt lo lắng phía sau lưng, chàng trai bước nhanh về phía chiếc taxi đang chờ.

- Số 26 phố Black.- khi đã ngồi yên vị trong chiếc taxi ngột ngạt, Phong khẽ lên tiếng.

Chú tài xế khéo léo vòng xe ra đường lớn, rồi như sốt ruột khi phải chờ đợi khách quá lâu, chiếc xe lăn trên đường như tàu viên đạn lướt trên thảm từ, cân bằng, không chút nhồi xóc. Tiếng gió hú bêntai như 1 con thú dữ hoang dã.

Chàng trai mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi. Chợt, cậu khựng lại khi thấy cô gái nhỏ đã thiếp đi từ lúc nào. Thi thoảng, đầu cô lại trượt khổi thành ghế, hàng lông mi rung rung, cặp lông mày khẽ nhíu lại. Dường như cảm nhận được sự mệt mỏi từ cô gái, cậu khẽ đưa tay kéo đầu cô dựa vào vai mình, mỉm cười. Một cảm giác ngọt ngào bỗng len lỏi vào trái tim cô độc…

……

Sau 10 phút đi qua những doạn rẽ ngoằn ngoèo, lúc tăng tốc, lúc chạy chậm như rùa bò, cuối cùng chiếc taxi cũng dừng lại ở ngôi biệt thự số 26 nằm trên con phố Black…u ám và đáng sợ…

- Băng Băng, đến nơi rồi! – Phong đưa tay đẩy cửa, đồng thời huých nhẹ vào cánh tay buông hờ hững dưới ghế của cô gái, nói nhỏ.

- … - giật mình, cô gái khẽ cựa quậy, đôi mắt nâu từ từ hé mở.

Chung quanh là những gam màu tối, gợi cho người ta 1 cảm giác rùng rợn.

- Oáp~ - Băng đưa tay che cái miệng đang ngoác ra của mình, đôi mắt lờ đờ hẵng còn ngái ngủ - Sao tối om vậy?

- Phố Black mà! – vươn vai 1 cái, chàng trai rút tiền đưa cho tài xế, rồi quay mặt hướng về phía căn biệt thự sang trọng.

Toàn bộ bóng đèn xung quanh căn biệt thự đã được bật sáng, nhưng đó chỉ là những ánh sáng mờ ảo, đủ cho người ta nhìn thấy mọi vật 1 cách không rõ ràng. Trong nhà còn sáng ánh đèn, có lẽ là mọi người vẫn còn làm việc dưới sự chỉ đạo của vị quản gia lão luyện và nghiêm khắc - Trần Cao Vương.

Băng lật đật xách túi ba lô, lừ đừ đi ra khỏi xe với cái miệng không ngừng ngáp ngắn ngáp dài. Chắc cũng đã 9h rồi, mà cô thì đã có gì vào bụng đâu!

Đóng cửa xe cái “rầm”, Băng đảo mắt ra chung quanh. Cánh cửa vừa mới đóng lại, chú tài xế đã cho xe lao đi như tên bắn. Ai đến con phố này vào ban đêm mà chẳng thấy sợ. Cảm giác rùng rợn không thể tả nổi. Cả 1 đoạn đường dài không hề có nhà ai mở cửa cũng như bật đèn, hoạ chăng chỉ có vài ánh sáng vàng vàng mờ ảo toả ra từ mấy ngọn đèn đường, chiếu sáng cho cả con phố tối thui.

Băng dụi mắt, lên tiếng.

- Cậu sống ở đây à? U ám đấy!

- Cậu sợ rồi sao? Bây giờ vẫn chưa muộn, cậu có thể quay về! – chàng trai đút tay vào túi quàn, lững thững đẩy cánh cửa sắt đã hoen gỉ, liếc xéo cô gái.

- Sợ á? Cậu nghĩ vậy à?- cô gái nhỏ cũng đi theo sau, đôi mắt nâu sáng rực liếc nhìn ra xung quanh, môi mấp máy điều gì đó.

Quả thực căn nhà này rất lạ. 1 ngôi biệt thự lớn như thế này mà lại không có người canh gác hay bảo vệ thì thật là quá lạ! Nhờ vào ánh sáng mờ mờ của mấy ngọn đèn, cô gái nhỏ có thể quan sát được đại khái xung quanh nơi này. Sau cánh cửa sắt hoen gỉ là 1 đoạn đường chừng 10m được lát bằng những viên đá trơn nhẵn. 2 bên đường là tảm cỏ xanh được cắt xén tỉ mỉ, 1 bên có hồ bơi và 1 bên đặt bộ bàn ghế màu trắng nổi bật. Bao quanh căn biệt thự là những cây thông cao bằng nhau và được trồng thẳng tắp.

Cơn gió mát lạnh tháng 9 khẽ thổi nhẹ lướt qua váy, vuốt ve mái tóc hạt dẻ của Băng Băng. Vũ Phong chầm chậm đi trên con đường lát đá, dáng vẻ thư thái, ung dung.

Chợt, trong cơn gió đêm nhè nhẹ, cánh cửa lớn bằng gỗ được chạm khắc tinh xảo đến từng milimét mở ra, 1 bóng người cao lớn đứng dưới ánh đèn. Hai tay cậu đút vào túi quần, mái tóc dài che mất 1 bên mắt màu vàng hoe. Cánh cửa nhè nhẹ khép lại sau lưng cậu.






Wed Nov 07, 2012 7:18 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15Girl_loves_romance[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Girl_loves_romanceAdmin
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 19/10/2011
Age : 24
Đến từ : thành phố G :x
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
https://novels.forumvi.com

Trình độ viết fic của em cũng không cao lắm, chỉ biết nói 1 câu thôi:
"SS viết truyện hay lắm :banhbao10: "
Em biết bóng người cao lớn đó là ai rồi ^^, hôm nọ có đi qua forum zing xem.
Theo mẫu của forum, em xin được post fic chị sang bên tumblr nha.
Truyện xin phép lấy: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]
Website sẽ post sang: vothuc.tumblr.com
Tên nick của bạn ở website đó: Girl_loves_romance , vẫn thế
Tên nick yahoo: pinkpanther_cute_8899
Tôi cam kết giữ nguyên bản fanfic ghi rõ nguồn [You must be registered and logged in to see this link.]






Fri Nov 09, 2012 8:52 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

@ad: thanks em nhé!
Cơ mà fic ss dạo nì sao ế ẩm thế k pít! :yoyo15: Chả bít mềnh víc có dở quá k mà mọi người đi đâu mất tiêu
Hic, nản 1 nỗi thời gian onl ít như... ăn cơm, post k xuể luôn :yoyo20:






Sat Nov 24, 2012 4:04 pm
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15♥Cherry_Vô Kảm♥[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
♥Cherry_Vô Kảm♥Designer
Tổng số bài gửi : 147
Join date : 24/08/2012
Age : 27
Đến từ : S♥ne's Land - Heaven Pink
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]

:milk9: :milk9: :milk9: Ai cmt ung? ho ss k dey'





[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12
Avatar
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat18
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat10[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat12[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat13
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat15[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat17
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat19[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat21[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Bgavat22
Sponsored content
[Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going] Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic|K|CherryYu] Tôi yêu em, bởi một lời nguyền? [On going]







Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
.:.♥♥♥.:.Welcome to [C]reative [F]amily.:.♥♥♥.:. :: Fiction Center :: Non-fiction-